Đêm về quạnh quẽ chỉ mình tôi
Lão ấy giờ đây bệnh nản rồi
Số phận ôn hoài mong não thỏa
Ân tình gợi mãi ngóng hồn côi
Đường duyên ngắn ngủi thêm vườn mỡ
Lối nghĩa dài lâu nổi rặng đồi
Nửa kiếp phong trần nay ngã quỵ
Đêm về quạnh quẽ chỉ mình tôi
Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016
QUẠNH QUẼ
Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016
CHÂN TÌNH
Chân tình ngẩn dạ níu bàn tay
Lại phải rời nhau nỗi nhớ này
Mãi ngỏ đầu Buôn người nhóm họp
Hoài mong giữa bản khách sum vầy
Duyên đời bất chợt chừ đâu hiểu
Nợ kiếp sao ngờ vẫn chửa hay
Nối nhịp ngàn phương về ngõ nhỏ
Dâng tràn hạnh phúc thỏa lòng say
RU TÌNH XUÂN HỘI TỤ
(NĐT)
Những bản ru tình xiết chặt tay
Rời xa vẫn vọng nhớ nơi này
Trời Tây hữu phú về xum hợp
Viễn xứ bằng thi ngỏ vẹn đầy
Mạng nối từ xưa mình đã hiểu
Face truyền thủa trước bạn còn say
Làng Buôn rộn rã hàn huyên tỏ
Cạn mãi men nồng ngất ngưởng lay
Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016
NGHĨA TÌNH
NGHĨA TÌNH
Sao hoài tiếc mãi chuyện chiều xưa
Để sóng trồi lên những rặng dừa
Tuổi đẹp qua rồi nay nhắc nữa
Duyên ngời trỗi dậy đó ràng chưa
Ngày mơ vẫn ướm còn trông đủ
Buổi mộng còn ươm ngỡ đón vừa
Cứ vậy ân tình luôn rỡ tỏ
Ngôi nhà hạnh phúc nghĩa tràn đưa
Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016
DUNG HÒA MÀ SỐNG
DUNG HÒA MÀ SỐNG
Nghĩa muội huynh tường cách nẻo xa
Tình thân vẫn đượm chẳng khi tà
Thời gian gợi mãi êm đềm ấy
Kỷ niệm lưu hoài khắc khoải qua
Gởi giữa ân ngời như lối mẹ
Ươm chừng nghĩa thắm tựa sân nhà
Bao lần chửa gặp buồn tâm quá
Mộng mãi dung hòa thỏa thiết tha
DẤU YÊU
Hạ vãn thu tràn gió lộng bay
Đường xưa ảo não nhớ thương hoài
Cảnh mộng hôm nào hai đứa ngắm
Mây mờ buổi đó một mình say
Hồn luôn ngẫm tiếc thời gian quyện
Dạ mãi ôm ghìm kỷ niệm phai
Tưởng được quay về nơi dấu cũ
Đâu ngờ thấp thỏm những chiều mai
GHEN CHI
GHEN CHI
Ảo não chi nhiều bụng tối đen
Kìa xem mắt đổ những con ghèn
Tình chưa đượm tỏ sao mà bén
Nghĩa chửa ươm ngời đó lại ghen
Dẫu có yêu người nên để bụng
Vì chưng ghét kẻ cũng không hèn
Khi hồn rộng mở nhiều anh quý
Hãy để cho đời thích ngợi khen
ẤP Ủ
ẤP Ủ
VỌNG NGÓNG
Biết vãn Xuân rồi Phượng trổ hoa
Làm cho cõi dạ nhớ Sơn Hà
Cùng anh dạo cảnh trao lời hát
Với bạn giao hòa ngỏ nghĩa ca
Ướm những thời gian cầu đợi tỏa
Ươm từng kỷ niệm giữ giao hòa
Đem về ấp ủ trong mùa Hạ
Gặm ngấm trong hồn dẫu phải xa
Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016
DẤU ẤN TÂY HỒ
DẤU ẤN TÂY HỒ
Hảo hữu Tây Hồ dạo ngóng thơ
Vườn ươm vẫy bút thỏa mong chờ
Đường thi sáng tạo giăng đầy ngõ
Lục bát trau dồi để giữa mơ
Nặng nỗi ân tình trong cuốn vở
Khơi niềm hạnh phúc ở bến bờ
Cho nhiều kỷ niệm luôn hoài nhớ
Nghĩa ấy bây chừ thỏa mộng tơ
NUỐI TIẾC
NUỐI TIẾC
Nhóm họp Tây Hồ đã khởi thơ
Cùng nhau thỏa mãn bấy lâu chờ
Niềm vui ngỏ ý bao lần mộng
Nỗi sướng trao vần tận buổi mơ
Bóng phủ lui dần vừa chạm ngõ
Đường chia dẫn đến tận ven bờ
Khi vầng nguyệt tỏa vừa buông xuống
Lối hữu thương hoài dạ ngẩn ngơ
XÓT PHẬN MỒ CÔI
XÓT PHẬN
Xót cảnh mồ côi gặp rõ buồn
Nhìn xong đẫm lệ mắt nhòa tuôn
Đời em số bạc hồn thêm tủi
Kiếp nhỏ phần đen dạ mãi luồn
Vẫn nguyện ông trời nên kết sẻ
Hoài mong bố mẹ nghĩ tình luôn
Đừng cho lũ trẻ nhiều cay đắng
Xót cảnh mồ côi gặp rõ buồn
ƯỚC MÃI
ƯỚC MÃI ....
Mấy buổi Tây Hồ lạnh rõ kinh
Làm em hoảng quá dạ không bình
Nào ưa chỗ nọ bao người thắm
Lại thích nơi kìa những kẻ xinh
Cứ tưởng hòa thi hồn sẽ định
Rồi mơ xướng họa não lan trình
Màn đêm xõa xuống nghe buồn thỉnh
Ước mãi thời gian rộng tỏ tình
THUẬN VỢ CHỒNG
Nặn óc nhiều hôm mãi chửa thành
Nhưng mà vẫn ráng dệt chằm nhanh
Nhà cởi vách đổ nhìn đâu rõ
Gió cuộn đèn chao ngỡ chẳng rành
Số hẩm chừ em đành rũ phận
Thân nghèo lúc chị cũng hòng danh
Trời thương phụ giúp rồi ươm quả
Nghĩa vợ duyên chồng kết tuổi thanh
Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016
NÃO LOẠN
Thả mấy vần thơ bút gãy ngòi
Tâm sầu thấy Ả lại vờ soi
Đau đầu ảo não hồn luôn khói
Mỏi óc âu sầu dạ mãi chòi
Nẻo đó ân tình quên cạn nghĩa
Vườn đây kỷ niệm nhớ trao lời
Đêm tàn bóng phủ ta còn đợi
Để những đêm buồn giận muốn thoi
NÃO LOẠN
Thả mấy vần thơ bút gãy ngòi
Tâm sầu thấy Ả lại vờ soi
Đau đầu ảo não hồn luôn khói
Mỏi óc âu sầu dạ mãi chòi
Nẻo đó ân tình quên cạn nghĩa
Vườn đây kỷ niệm nhớ trao lời
Đêm tàn bóng phủ ta còn đợi
Để những đêm buồn giận muốn thoi
BẠN THƠ
Bạn hữu cùng vui tỏ ý chờ
Riêng mình sở thích chỉ mần thơ
Tâm này lãnh cảm thuyền êm bến
Dạ ấy hồng sung gió ngỡ bờ
Chớ giận lòng thâm thành để lỗi
Dưng hờn não loạn phải vờ lơ
Cùng duyên đã nợ thì nên đến
Níu chặt nhau rồi khỏi rã tơ
THỎA MÃN
THỎA MÃN
Thỏa mãn trong lòng đón hội Viên
Niềm vui trải rộng đã gây ghiền
Đường lên Phú Thọ coi vườn cảnh
Ngõ xuống ngôi Chùa khởi mộng Tiên
Nghĩa Bắc reo mừng buông lời tỏ
Tình Nam phấn khởi dạo chân liền
Dâng tràn hạnh phúc trong hồn mãi
Vãn buổi giao hòa gạn bút nghiên