Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016

LẶNG LẼ ĐƠN

BUỒN HƠN
Bởi sống bây chừ lặng lẽ đơn
Niềm vui mất cả lại thêm chờn
Duyên mòn loạn não đời thiu oán
Nghĩa lụi ung đầu kiếp hẩm chơn
Khắc khoải mơ về nơi ngõ gợn
Đìu hiu mộng đến nẻo tim hờn
Nào hay bậu đã xa ngàn thuở
Khổ mỗi tôi buồn cứ nặng hơn

NGỠ NGÀNG

NGỠ NGÀNG
Mong người lệ đẫm cứ sầu vương
Chẳng biết vì sao bị lỡ đường
Ảo não trong hồn khi lộn hướng
Tiêu điều cõi dạ khổ nhầm phương
Đêm nằm mãi ngóng còn mơ tưởng
Sáng dõi hoài than bởi mộng hường
Giữa buổi âm thầm kêu bạn xướng
Ôm buồn khắc khoải ngỡ ngàng thương

LỤY HOÀI


LỤY
Nđt
Xót phận hương tàn lỡ cả duyên
Nào mơ được cảnh sẽ lên thuyền
Tơ chùng ảo não buông tình quyến
Gối mỏi thâm trầm giận nghĩa khuyên
Mãi đón trong hồn tha thẩn luyện
Hoài trông cõi dạ ngẩn ngơ truyền
Đâu còn óc tỏa mà khơi chuyện
Cứ phải âm thầm giữ lụy nguyên