Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017

BẼ BÀNG

BẼ BÀNG

Hạ trải vừa đi gió ngỡ ngàng
Lay cành lá rụng bổng buồn mang
Đôi hồng hé nở mừng khoe lộng
Cụm trúc đùa theo vỡ thể vàng
Khối kẻ si tình trao mộng duỗi
Bao Dì trót vội tưởng cười vang
Âu sầu mãi chịu lời ong bướm
Thổn thức từng đêm nhận bẽ bàn

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017

QUẠNH QUẼ

QUẠNH QUẼ
   Nđt
Khung trời giá lạnh chẳng hề êm
Ngọn đuốc ngoài hiên đã phủ thềm
Bạn hữu bên nhà đang thổi nứa
Bao người cạnh quán tưởng đàn đêm
Tình cô giáo trẻ khơi lời nhạt
Phận lẻ thầy ông vỗ tiếng mềm
Để giấc canh dài nghe não nuột
Loan phòng quạnh quẽ buốt nhiều thêm

CHẲNG HỀ ÊM


CHẲNG ÊM
       Nđt
Giọt nước vừa rơi phủ xõa mềm
Mơ màng tiếng gọi giữa màn đêm
Ngàn cơn sóng dội làm nghiên chữ
Một góc buồm dong tủi ngõ thềm
Não loạn khung trời côi lối thể
Thân chùng nét ngọc nẫu vàng thêm
Âm thầm giấu khổ trong hồn rão
Nặng nỗi thăng trầm chẳng thấy êm

Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

NỔI LOẠN

NHÓM TRẢM NỔI LOẠN
    Nđt
Quang Hà dẻo miệng dám sờ tim
Để muội Thùy Dung cứ mãi tìm
Gã Khoảng rêm đầu nên ngất lịm
Huynh Hoàng mệt óc dẫu vờ im
Vì ưa Hiếu vội can đừng ỉm
Bởi ghét Thuần Đăng chặn vẫn ghìm
Lợi Chiến cười tươi rằng bảo giữ
Coi chừng Dũng Đức lại thù ghim

Ủ RŨ

Ủ RŨ
        Nđt&Tập danh
Thổn thức cho người nặng trĩu TIM
ĐẦU rên nhức mỏi vẫn đi tìm
Nghe LÒNG khắc khoải bao ngày lịm
Để NÃO âu sầu có bận im
Rối BỤNG tơ vò đêm nghĩ khảm
Chồn CHÂN dạ phủ sáng sao ghìm
Thêm rầu TÓC bạc đâu còn chảnh
MÁ nhạt MÔI trề ủ rũ ghim

HẬN TÌNH

HẬN TÌNH
   Nđt
Thổn thức bao ngày nặng trĩu Tim
Người sao nỡ để thiếp đi tìm
Con đường vắng vẻ giờ luôn lịm
Thửa ruộng khô cằn cứ mãi im
Khắc khoải hồn chan làm não vợi
Đìu hiu dạ tủi cố tâm ghìm
Như dòng nước chảy không về đậu
Dẫu hận ôm hoài mải miết ghim