Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

ĐÃ CẠN

         (Nđt&Bvđâ)
Ý tưởng làm thơ đã cạn rồi
Do đầu chẳng nghĩ được mà thôi
Nhiều đêm mất ngủ buồn thân cỗi
Lắm bữa còn ngơ tủi phận hồi
Thể xác đau nhừ lay rễ cội
Tinh thần mỏi nhức động cành phôi
Đành qua phú vận thời hưng trỗi
Ý tưởng làm thơ đã cạn rồi
    Tác giả TRẦN TÒNG

GÃY GÁNH
Nđt&TvN
Nghĩa nặng từ nay đổi hết rồi
Bao kỳ chợt ngóng não lòng thôi
Do vì ngại nhớ cho hồn cỗi
Bởi lẽ cần quên tiếc dạ hồi
Cứ những lần yêu nhiều tủi cội
Khi mà lỡ dại lắm buồn phôi
Đường duyên nát vụn đâu còn trỗi
Nghĩa nặng từ nay đổi hết rồi
Tác giả HƯỜNG XƯA

HẠNH PHÚC 
Nđt lưu thủy đối
Chớ nghĩ niềm yêu — tuyệt nẻo rồi
Đâu ngờ nghĩa nặng quyến lòng thôi
Vùi nghiên chẳng ngại thân già cỗi
Bẻ bút nào ham ngọn rã hồi
Đã quẳng lời hay vào oć cội
Sao tìm ý đẹp bỏ hồn phôi
Cùng nhau họa xướng thơ ngời trỗi
Chớ nghĩ niềm yêu — tuyệt nẻo rồi
Thuan Đăng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét