Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017

ĐÔNG BUỒN

ĐÔNG BUỒN
   Nđt
Lạnh buốt đông tràn ảo não tôi
Người đi cách trở lệ chan rồi
Thương hoài tủi phận bao tròn mắt
Nhớ mãi ôm tình phủ trọn môi
Lặng lẽ từng canh buồn ngóng ủ
Đìu hiu mỗi bận tưởng trông bồi
Chàng ơi vội vã chia lìa lối
Để lại cho mình nhắc nghĩa trôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét