Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

THU BUỒN

THU BUỒN
THU BUỒN

Thu về lá dỗi nhẹ nhàng rơi
Giữa buổi hờn chăng vắng mặt trời
Bỗng giạt mưa rào thơ thẩn gốc
Còn rung đọt Liễu ngả nghiêng đời
Con đường mỗi sớm hình như đổi
Kỷ niệm bao ngày  có lẽ vơi
Úa phủi lời ai chiều hẹn ngõ
Xa buồn nghĩ thuở bạn cùng chơi

ÁO DIỆU THU VÀNG

ÁO DIỆU THU VÀNG XUA DÕI NHỚ
YÊU KIỀU DẠ ĐẪM XÓA NIỀM ĐAU

Áo còn quấn quyện thỏa lòng nhau
Diệu ngát nồng hương ủ rỡ màu
Thu ngẩn ngơ về say nghĩa mộng
Vàng hồ hởi nhắc đượm tình cau
Xua làn khói tỏa âm thầm nẫu
Dỗi ngọn triều mơ khắc khoải nhàu
Khổ vứt duyên này xin được rũ
YÊU KIỀU DẠ ĐẪM XÓA NIỀM ĐAU

Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

ĐÁNG ĐỜI

Giỡn hoài bực lắm chẳng thèm nghe
Giỡn Cuội người ta tưởng Đá đè
Giỡn nghịch coi chừng em bỏ vẽ
Giỡn nhìn cám cảnh ả làm le
Giỡn Sông quá độ rồi yêu kẻ
Giỡn Dạ chiều say phải hứa bè
Giỡn nửa ngày trông còn ý Ẹ
Giỡn nhiều gặp khổ đáng đời HE

ĐÁNG ĐỜI

GIỠN

Giỡn hoài bực lắm chẳng thèm nghe
Giỡn thấy người ta tưởng bạn dè
Giỡn nghịch coi chừng em bỏ vẽ
Giỡn nhìn cám cảnh ả làm le
Giỡn chi quá độ rồi yêu kẻ
Giỡn nặng chiều say phải hứa bè
Giỡn nửa ngày trông cần nhớ khẽ
Giỡn nhiều gặp khổ đáng đời nhe

ANH À

ANH À
Anh này giận dỗi lắm rồi nhe
Anh để mình tôi cứ nhãi nhè
Anh phải dồn lo tìm gạo nhé
Anh cùng dõi học nấu chè nghe
Anh  luôn biết vọng em thèm trẻ
Anh mãi cầu quên kẻ kết bè
Anh bực không rầy nên nói khẽ
Anh từng quậy khắp cả làng ghe

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

PHIÊU BỒNG

PHIÊU BỒNG

Nàng tiên xuất hiên phải không à
Chẳng lẽ nơi này lại có ma
Nhẹ bỗng thân gầy bay lướt lả
Tròn xoe gió thổi chợt la đà
Vùng trong cỏ mục chen màu lá
Ở giữa Cung đường quyện ánh sa
Giọt nước vừa rơi hồn phủ rã
Trời rêm ảo não suốt canh phà

PHIÊU BỒNG

Nàng tiên xuất hiên phải không à
Chẳng lẽ nơi này lại có ma
Nhẹ bỗng thân gầy bay lướt lả
Tròn xoe gió thổi chợt la đà
Vùng trong cỏ mục chen màu lá
Ở giữa Cung đường quyện ánh sa
Giọt nước vừa rơi hồn phủ rã
Tình phơi ảo não suốt canh gà

Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

HỒN NGƠ

Khổ vẫn thích làm thơ
Từng đêm ảo não chờ
Thương người đang gãy gánh
Nhớ kẻ cũng choàng mơ
Lặng lẽ ngồi trông bến
Đù hiu dõi ước bờ
Trang đời sang lục ngũ
Vẫn khoái vọng hồn ngơ

RẦU HƠN

RẦU HƠN

Nhiêu ngày sống khổ hồn đơn
Lẻ bước mình em dạ nẫu chờn
Lặng lẽ mơ về quê Vĩnh Hậu
Âm thầm mộng ở chốn Đồ Sơn
Ơi người có hiểu tâm buồn giận
Hỡi bậu còn hay ý tủi sờn
Mải miết từng đêm thờ thẫn gọi
Sao chàng vội nói rầu hơn

ƯỚC TRẢI

ƯỚC TRẢI
Ham gì của hão mấy vần thơ
Để những lần yêu vợ cứ chờ
Khắc khoải tâm hờn bữa ngợ
Tiêu điều cõi tủi từng mơ
Chàng ơi nhớ lại tình xưa ở
Bậu hỡi đừng quên lối cũ nhờ
Nghĩa ấy còn luôn quấn nợ
Duyên này ước trải đường tơ

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

NỖI LÒNG

Giận nữa đây nè có hiểu không
Ngày mai nhỏ sẽ bước theo chồng
Phai mờ cõi dạ nhiều đêm sóng
Héo rũ nơi hồn tận buổi đông
Bóng lẻ triền đê tràn hận dỗi
Mình đơn cửa núi nặng tâm bồng
Chiều nay dõi kẻ thêm hờn lộng
Lạnh lẽo khuya về tủi mắt trông

NỖI LÒNG

Giận nữa đây nè có hiểu không
Ngày mai nhỏ sẽ bước theo chồng
Phai mờ cõi dạ nhiều đêm sóng
Héo rũ nơi hồn tận buổi đông
Bóng lẻ triền đê tràn hận dỗi
Mình đơn cửa núi nặng tâm bồng
Chiều nay dõi kẻ thêm hờn lộng
Lạnh lẽo khuya về tủi mắt trông

MỘNG

MỘNG

Sống ở trời tây vẫn mộng nhà
Đêm chầy lệ chảy đẫm hồn ta
Thèm mong sảng khoái  đầy khuôn ngọc
Muốn được bình yên đẫy nẻo ngà
Những lúc hoang hồng cam biệt trở
Bao lần huyễn ảo quýt rời xa
Do phần cõi tạm còn chưa  thỏa
Ngẫm thắp niềm tin rọi cảnh đà

TƠ TÌNH RẠN

TƠ TÌNH RẠN

Phẳng lặng nhìn mây dìm nỗi nhớ
Đìu hiu dõi phận níu tim chờ
Trăng sà ủ mộng ôm nàng liễu
Gió cuộn chôn tình gởi nghĩa  thơ
Dỗi bạn bơ phờ duyên hẩm ướt
Buồn tâm quạnh quẽ lối lu mờ
Canh dài lẻ bóng ưu hồn bậu
Ngõ vắng xa người cạn cả mơ

MỘNG GIÀU

MỘNG GIÀU
  Trốn vận +Tứ đối

Lắm tưởng vì tham rồi nghĩ vọng
Nhiều mê bởi tiễn lại chen luồn
Mong giàu phất mạnh hay làm  ổ
Ước rạng bung cường vẫn đủ khuôn
Dạ rối quên tình nên phủ nghĩa
Hồn cay bỏ đạo cứ lo chuồn
Dù cho mặc kẻ tâm càng nhẫn
Cách trở xem chừng mộng vãi tuôn

Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

QUẠNH QUẼ


QUẠNH QUẼ

Mưa rào phố thị nản lòng đây
Trở lại rồi ghim nghĩa thắm đầy
Nửa giấc hồn hoang chờ vẫn dịu
Đôi bờ dạ ảo ngóng còn ngây
Loang miền cuối chợ chiều be oải
Nhạt lối tường rêu bưổi nẫu gầy
Có những đêm về chan  lạnh chửa
Nên tình quạnh quẽ tủi hờn vây

Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

MƠ TƯỞNG

Chửa gặp mà mơ đã ngóng nàng
Trông kìa dáng lộng để hồn mang
Trầm ngâm trộm nhớ bên sườn rẫy
Lặng lẽ thầm yêu bóng ả làng
Lỡ trót thương rồi ôm mộng cảnh
Thôi đành giữ lại ướm đò ngang
Dù cho trái ngược đường lên bản
Vẫn tưởng ngày mai thiếp quyện chàng