MỘNG
Sống ở trời tây vẫn mộng nhà
Đêm chầy lệ chảy đẫm hồn ta
Thèm mong sảng khoái đầy khuôn ngọc
Muốn được bình yên đẫy nẻo ngà
Những lúc hoang hồng cam biệt trở
Bao lần huyễn ảo quýt rời xa
Do phần cõi tạm còn chưa thỏa
Ngẫm thắp niềm tin rọi cảnh đà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét