TỦI PHẬN
Ơi chàng nỡ bỏ thiếp mà đi
Hỏi sống giờ đây rõ được gì
Để nặng mình ta ngồi ngẫm đón
Cho tình lẻ bóng nghĩ rồi suy
Ngày thương cứ vẫn xa buồn mộng
Bữa nhớ còn đâu vội tủi thì
Lệ những chan hồn đêm tưởng ngóng
Nay đành ruột xót mãi sầu bi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét