Thứ Tư, 9 tháng 5, 2018

TÌNH SẦU

TÌNH NHỚ

Cảnh cũ chiều nay gợi ý sầu
Bao ngày vắng biệt nghĩ hờn lâu
Ngồi hong kỷ niệm tìm yêu dấu
Lại điểm thời gian tiếc ngãi đầu
Những lúc nghe chàng trăn trở dạ
Đôi lần giận bố nỗi niềm sâu
Vài cơn gió thổi lòng nao lạ
Bỗng nhớ người xưa lệ đổ nhầu

MUỐN BỎ FACE

MUỐN BỎ FACE

Thơ giờ cạn hết hổng cần lai
Dẫu biết thời gian mỏi mệt dài
Bạn hữu chê hoài nay tớ nản
Thi đàn ghẹo mãi đó nàng sai
Buồn chan chẳng muốn vào phây diễn
Tủi ngẫm nào ưa lướt mạng hài
Mắt phủ tâm hờn thêm não bại
Đêm nằm nặng trĩu quyết lòng cai

NỖI LÒNG

NỖI LÒNG

Hồn cứ mãi   nhìn về kỷ niệm
Bước chân trượt hoài  điểm thời gian
Người đâu sao mãi buồn than
Để ta tưởng nhớ thuở hàn vi xưa

Căn nhà đó  vẫn còn bóng cũ
Thắp nén nhang  bạn hữu vào ra
Lòng thêm tủi phận xót xa
Tình thân nghĩa hảo như là anh em

Khi anh bệnh  lắm lời đàm tiếu
Chẳng gặp hoàn cảnh  nếu của mình
Nói cho sướng miệng thiếu minh
Vô tâm khốn khổ gieo bình người đi

Đời là thế mấy ai nào hiểu
Chữ bè bạn dễ nhiễu bao nhiêu
Chữ tình mới khó thiếu điều
Oái ăm sẵn chịu ít nhiều cũng buông

Bạn chân tình  khuyên ta hãy biết
Sống cho mình  chẳng thuộc về ai
Ghen ăn tức ở thì dài
Màng chi em hỡi họa tai kệ người

Cứ thơ nhé  cho qua ngày tháng
Viết những gì  cảm nhận thỏa lòng
Không màng xã hội diễu đong
Miễn vui hạnh phúc cho lòng thảnh thơi

VẪN PHẢI KHƠI

VÌ ĐÂU ?

Cảm xúc bây giờ quạnh quẽ khơi
Vần thơ xướng họa chẳng mê dời
Thi đường mấy bận luôn còn hỏi
Lục bát bao lần vẫn phải chơi
Nhạt nhẽo lời văn buồn khối ngả
Mờ lu khúc nhạc tủi muôn đời
Vì đâu bỏ lại tình xưa cũ
Để mắt mi sầu nặng trĩu rơi