NỖI LÒNG
Hồn cứ mãi nhìn về kỷ niệm
Bước chân trượt hoài điểm thời gian
Người đâu sao mãi buồn than
Để ta tưởng nhớ thuở hàn vi xưa
Căn nhà đó vẫn còn bóng cũ
Thắp nén nhang bạn hữu vào ra
Lòng thêm tủi phận xót xa
Tình thân nghĩa hảo như là anh em
Khi anh bệnh lắm lời đàm tiếu
Chẳng gặp hoàn cảnh nếu của mình
Nói cho sướng miệng thiếu minh
Vô tâm khốn khổ gieo bình người đi
Đời là thế mấy ai nào hiểu
Chữ bè bạn dễ nhiễu bao nhiêu
Chữ tình mới khó thiếu điều
Oái ăm sẵn chịu ít nhiều cũng buông
Bạn chân tình khuyên ta hãy biết
Sống cho mình chẳng thuộc về ai
Ghen ăn tức ở thì dài
Màng chi em hỡi họa tai kệ người
Cứ thơ nhé cho qua ngày tháng
Viết những gì cảm nhận thỏa lòng
Không màng xã hội diễu đong
Miễn vui hạnh phúc cho lòng thảnh thơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét