NHỚ NGƯỜI XƯA
Trông chờ thổn thức một chiều mưa
Bởi biết thời gian lạc lõng thừa
Sóng vỗ rồi đi lần lượt bủa
Thu về để lại nỗi niềm đưa
Mười năm cách trở xanh rờn lựa
Nửa kiếp tìm nhau nặng trĩu bừa
Tuổi quá tuần xuân còn lụy nữa
Thương người buổi ấy nẫu lòng chưa
Bởi biết thời gian lạc lõng thừa
Sóng vỗ rồi đi lần lượt bủa
Thu về để lại nỗi niềm đưa
Mười năm cách trở xanh rờn lựa
Nửa kiếp tìm nhau nặng trĩu bừa
Tuổi quá tuần xuân còn lụy nữa
Thương người buổi ấy nẫu lòng chưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét