Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

CHẲNG NGẠI

ĐỜI SAU NẾU PHẢI CHỜ TRI KỶ
ĐÂU NGẠI TÓC XANH HÓA BẠC ĐẦU
          CHẲNG NGẠI

ĐỜI có cần lao mới mộng giầu
SAU ngồi hưởng lộc nghĩa tình sâu
NẾU trời thấu hiểu ươm nồng sắc
PHẢI số tường kham tỏ đẹp mầu
CHỜ nguyệt soi đường thi dệt gấm
TRI dòng dẫn lối nhạc tầm châu
KỶ niên sẽ chuyển lời thơm mãi
ĐÂU NGẠI TÓC XANH HÓA BẠC ĐẦU
Tg HX

Bài họa Hung Tien Vo

SỐNG

Đời lắm vàng đeo chửa hẳn giàu
Sau rồi cũng tận nghĩ nông sâu
Nếu nhiều tình nghĩa lòng son sắc
Phải lắm nợ duyên khắc tạc mầu
Chờ buổi tao phùng thêu lụa gấm
Tri thời ly biệt đẫm mi châu
Kỷ nhâm đinh quý ai tồn mãi
Đâu ngại tóc xanh hoá bạc đầu

Bài họa Đặng Oanh

ĐỜI SAU NẾU PHẢI CHỜ TRI KỶ
ĐÂU NGẠI TÓC XANH HÓA BẠC MÀU

ĐỜI  khổ từng mơ được phút giầu
SAU  này mới tỏ những điều sâu
NẾU  mà được hưởng xuân ngời sắc
PHẢI  biết rằng san lộc giữ mầu
CHỜ  cả năm trời thêu thảm gấm
TRI  liền tháng hạ dệt dòng châu
KỶ  nguyên đẵm trải mùi hương mãi
ĐÂU NGẠI TÓC XANH HÓA BẠC MÀU

Bài họa Trương Đức Hạnh

NGHĨA NHÂN

ĐỜI trọng nghĩa nhân nghĩa khí giàu
SAU nguồn cảm mến mộng càng sâu
NẾU tình sáng tỏ - tình in dấu
PHẢI cảnh thờ ơ - cảnh úa màu
CHỜ vọng nàng xuân hòa mấy mẩu
TRI tầm suối ngọc thả lời châu
KỶ nguyên đẹp đẽ mừng cô cậu
ĐÂU NGẠI TÓC XANH HÓA BẠC ĐẦU.

Đức Hạnh.
19 12 2021
����������
19/12/021

Bài của Nguyễn Đức Dũng
NGẪM SUY

" ĐỜI SAU NẾU PHẢI CHỜ TRI KỶ
CHẢ NGẠI MÀU XANH TÓC BẠC ĐẦU "

ĐỜI sống rồi ai vẫn nguyện giầu
SAU nhiều khổ ải thấu thâm sâu
NẾU mơ diễm hạnh ngời tươi sắc
PHẢI ước tình ân thắm rạng mầu
CHỜ thủa ân nồng vương thẫm lệ
TRI ngời đỏ mắt mộng nhòe châu
KỶ nguyên tổ ấm thầm mong đợi
CHẢ NGẠI MÀU XANH TÓC BẠC ĐẦU.
../ND

KẾT TÌNH

SẼ KẾT TÌNH

Nhũng loạn thì ai hiểu chính mình
Năm dài bệnh réo khổ hồn kinh
Nhằm khi dịch đến càng thêm dỗi
Nghĩ  bận lòng đau cứ bảo trình
Nhẹ não hôm rày xuân chửa ấm
Nhanh vần bữa ấy hạ nào thinh
Nhờ huynh hữu luyện cho vài phút
Nhủ dạ rồi đây sẽ kết tình

VĨNH BIỆT MẸ

GIÃ BIỆT NGƯỜI XA BUỒN NGẬP LỐI
CHIA LÌA BẾN QUẠNH TỦI TRÀN MÔI

VĨNH BIỆT MẸ

GIÃ nguồn cõi phật trút hồn côi
BIỆT lối trần gian nghỉ giữa đồi
NGƯỜI mộng hằng theo.. ngùi  trống trải
XA ngằn ngặt ... bão phú đành bôi
BUỒN khi vọng nhớ ... gieo chìm nẻo 
NGẬP đắng niềm... thương lúc hận nhồi
LỐI cũ con về đâu thấy mẹ
CHIA LÌA BẾN QUẠNH TỦI TRÀN MÔI

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM

Thơ chừ chán để ngược nhành cây
Cảnh vật giờ như rũ héo gầy
Lặng lẽ ngồi nghe hờn oán hả
Âm thầm dõi lại tủi buồn đây
Ngoài sân  lạnh lẽo bao chiều vắng
Cuối sảnh đìu hiu những mộng đầy
Mỗi buổi ngang trường xua nhạt nắng
Đâu còn nẻo ước xõa làn mây

NỖI NHỚ

NỖI NHỚ CÒN ĐÂY

Thơ Xướng :

Nhỏ giọt buông chiều trĩu áng thơ
Làn mây cũng vội lánh xa mờ
Cho dòng nước chảy êm đềm giỡn
Để Phú câu trào lạc lõng mơ
Vỡ mộng từng đêm chờ đợi gió
Dằn tâm những bận cứ mong bờ
Mê hồn khúc nhạc tao đàn gởi
Dẫu tự bao mùa chẳng hết ngơ

Hường Xưa _ May 25. 2021
________________________________

Thiên-Nhất

_ BẾN  HẸN  HƯƠNG  THỀ _
……...Tặng Hường Xưa…………..

Thơ Họa :  Ngũ Độ Thanh
……………….Nguyên 8 vận

Ơi nàng xiết chặt những vần thơ
Dạ đắm nhìn em cũng chửa mờ
Nét đẹp thu mình vui để giỡn
Môi hồng trải dáng khẽ còn mơ    
Lần gom nghĩa phận mong làn gió
Giữ lại tình duyên sưởi nắng bờ
Đẫm nụ hoa lòng đang mến gởi
Hương thề bến hẹn vẫn đùa ngơ

Thiên-Nhất

Bài Họa

Minh Trung Lê

TẶNG NGƯỜI YÊU

Viết tặng trao nàng cá tập thơ
Hoài mong tình nghĩa mãi không mờ
Môi hồng vương vấn bao đêm mộng
Má đỏ dâng trào những giấc mơ
Anh gợi niềm thương cùng neo bến
Em ngâm nỗi nhớ sẽ cập bờ
Chắc là lúc đọc luôn đồng cảm
Xao xuyến trong lòng dạ ngẩn ngơ .

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2021

Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2021

LẶNG LẼ TÌNH XA

LẶNG LẼ TÌNH XA 

Cảnh bão làm mưa dạ úa nhầu
Cho người thiếu phụ tủi hồn sâu
Còn mơ sóng biển vui cùng Bậu
Vẫn trải làn mây mộng với Bầu
Nặng nổi đường ngang về xứ Nẫu
Thêm buồn lối dọc ngủ vườn Dâu
Vì sao mãi khổ duyên hờn giấu
Xót mảnh tình xa lặng lẽ sầu

MƯA BUỒN

MƯA BUỒN

Mưa buồn bão dịch trải ngày đông
Mưa lạnh buồng tim trĩu khắp đồng
Mưa chạnh từng cơn tràn ngõ ngóng
Mưa rầu những buổi nhớ nàng trông
Mưa nào hiểu được phai màu cúc
Mưa vẫn phiền gây nhạt má  hồng
Mưa nặng cà phê vừa đắng tủi
Mưa làm quạnh quẽ nhỏ ngồi sông

SÓNG

SÓNG TÌNH

Sóng đẩy duyên mình lạnh lẽo Đông
Sóng mang bão táp phụ tim Hồng
Sóng càng ác quỷ tâm nàng rũ
Sóng lại cay đời Chức nữ Trông
Sóng chẳng đem hồn khơi mộng ngõ
Sóng chưa hiểu hữu ngại lo Đồng
Sóng là Thủy dịch đâu cần rỡ
Sóng mãi vô tình để ngập Sông

BÃO

BÃO 

Bão làm lạnh buốt buổi chiều Đông
Bão động hoài chi vắng vẻ Đồng
Bão nát buồng tim chờ tủi vọng
Bão tràn lá phổi dỗi rầu Trông
Bão khơi dậy sóng mang tình nhỏ
Bão trải hờn mây ghét bụi Hồng
Bão ác sao đành quên ngả mộng
Bão mầy chớ phụ nghĩa ngoài Sông

TÌNH XA

TÌNH XA

Gió phả chiều hoang lạnh cõi lòng
Nghe hồn thổn thức những ngày mong
Người xưa vẫn nhớ chùn chân vọng
Nghĩa nặng còn khơi mỏi gối  chòng
Cũ giọng nam bình tim lắng trải
Hoen mùa  kỷ niệm chốn ngùi đong
Từ khi dịch giã gieo càng khổ
Ngẫm Bậu buồn thêm tủi xoáy vòng

MẢNH ĐỜI

MẢNH ĐỜI

Tâm đầu kết quyện để tình đan
Bổng chốc người đi mộng vỡ tàn
Khổ nỗi hương sầu nơi đáy mộ
Thêm niềm Liễu tủi chốn trần gian
Nhiều hôm ngắm cảnh vui cùng Bậu
Lắm bữa khơi màu nghịch cảnh đàn
Ngỡ sẻ chia tình cho đoạn cuối
Ai ngờ hạnh phúc cũng lìa tan

GỞI ANH

GỞI ANH

Những cụm hoa vàng rất mỏng manh
Nàng thơ vội vã tới giăng mành
Cho cành vững chắc mai còn đượm
Để nụ lâu bền mốt sẽ xanh
Gió bão bao ngày lay cuộn củ
Mùa đông khắp chỗ vội rung cành
Si tình Liễu Phượng mơ màng viết
Gửi tặng hương nồng tới bữa hanh 
( Tặng gởi hương nồng đến nghĩa anh     )

NỖI NIỀM 1

NỖI NIỀM

Nặng nghĩ hồn mơ khỏa lấp đầy
Cho từng kỷ niệm mãi còn đây
Đàn reo những buổi luôn ngời đó
Ý gửi ngàn thu vẫn vẹn nầy
Xõa giọng dâng tràn tim mới gửi
Mê dòng tỏa ngập nghĩa vừa vây
Tàn đêm ái vỡ niềm hoang hoải
Trĩu cả đường đi lạnh dáng gầy

GIẢ VỜ

GIẢ VỜ 

Cảnh đấu chưa gì đã bị thua
Vì huynh sức khỏe nẫu nên hùa
Cho lần buổi ấy ta vờ đắng
Để bữa hôm kìa hắn ngại chua
Biết tỷ lia càng do nghịch giỡn
Rằng em quấy nhiễu bởi hay đùa
Vui vì cuộc sống luôn buồn tẻ
Nghĩ giả chơi trò muốn được vua

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM 2

Ta thường gợi mãi buổi trời mưa
Tiễn biệt người đi tuổi mới vừa
Bởi chạnh hồn đau hờn dỗi nhớ
Do sầu dạ ngán giả vờ  đưa
Tình xa cách trở còn khơi hẹn
Nghĩa cạn tìm quên chẳng tỏ thừa
Quạnh quẽ canh dài đêm tưởng bóng
Nay đành chịu đắng nỗi niềm thưa

THỎA DẠ

THỎA DẠ

Hảo về thắm đượm nghĩa nàng thơ
Rũ tiết hàn đông khởi vọng chờ
Tỏa sắc hương nồng tay rộng đãi
Ngát bừng cõi dạ đủ tròn mơ
Liễu đào nở rộ tràn thôn xóm
Cúc thọ thơm lừng cả ngõ bờ
Giọng hát vui mừng quên khổ não
Mãi tròn hạnh phúc trải đời tơ

VỠ MỘNG RỒI

VỠ MỘNG

Tủi mối tình Xuân đã mịt mờ 
Không còn nghĩa sáng để cùng mơ 
Chiều buông quạnh quẽ buồn muôn lối 
Nắng thả đìu hiu nặng trĩu bờ 
Vỡ hết câu thề xưa mộng ủ 
Nghe hoài ước nguyện cũ dòng trơ 
Tìm đâu tiếng thủy chung ngày nọ 
Để nói lời yêu lỡ hẹn chờ

TUỔI VU VƠ

TUỔI VU VƠ

Xuân về nghĩ tuổi đẹp tràn mơ
Hạ đến buồn chan cảnh nẫu khờ
Bởi xót tình thương ngày tiễn bạn
Do rầu nghĩa trải lúc rời thơ
Ngàn trang nhật ký còn in lỡ
Khối chữ thời gian chẳng sợ mờ
Dẫu lụy duyên đời ta mắc phải
Dù hay nghĩa phận  kiếp đành ngơ

BÃO THỜI GIAN

BÃO THỜI GIAN
Thượng vỹ

Ngày đông tưởng ấm sẽ không tàn
Để nghĩa êm đềm mộng chứa chan
Đón tủi đau hồn ơi bão dội
Hờn cay xót ruột hỡi tim tràn
Căn nhà quạnh quẽ thêm rầu nản
Ngõ bếp tiêu điều nghẹn khổ đan
Thật chán đời ta nhiều thiểu não
Vòng xoay động mãi thiếp khơi đàn

LO CƯỚI


LO CƯỚI

Lỡ chuyện ngày mai tính kiểu nào
Khi mà Ả giận biết làm sao
Thì mau nhắc mẹ lo nguồn hỏi
Để được cùng em rẽ lối vào
Một lẵng dây vàng đeo mé cổ
Đôi vòng nhẫn kiểng  dúi bờ  ao
Ta mình thỏa mãn không hề  xạo
Hạnh phúc hoài vun phỉ nghĩa trào

MẶC KỆ

MẶC KỆ 

Nguyệt trải đêm rằm Liễu xuyến xao
Hồn thơ xướng họa cũng chưa vào
Khi buồn chữ viết sao mà gởi
Lại tủi câu chờ mắt đã chao
Bữa khổ tìm cơm còn lắm dạo
Ngày đau kiếm gạo vẫn chưa rào
Thôi đành bỏ hết vui tầm đạo
Để sống thanh nhàn mặc bão giao (  bão trao )

NHẪN DÙM ĐI

NHẪN DÙM ĐI

Bên cùng nhẫn nhé để cùng coi
Lỡ chảnh cành nanh chớ hẹp hòi
Bởi gã say rồi nên bậu nói
Do nàng giận nữa có người moi
Ngoài sân lắm bạn trêu từng lõi
Ở xóm nhiều tên ghé những nòi
Chuyện có ra gì sao mãi hỏi 
Bây chừ nhịn nói hổng buồn soi

CẦU MONG

CẦU MONG

Về khuya giấc mộng trỗi lên này
Để dạ khơi tình não đắm say
Vẫn vọng duyên kiều luôn trải thắm
Còn thương kỷ niệm mãi khêu dày
Mai vàng rộn rã chờ bung cánh
Liễu đượm tưng bừng ước nở tay
Khổ nỗi nàng thơ cầu mạch sống
Lòng khao khát được thỏa mơ bày

SẼ KẾT TÌNH



SẼ KẾT TÌNH 

Nhũng loạn thì ai hiểu chính mình
Năm dài bệnh réo khổ hồn kinh
Nhằm khi dịch đến càng thêm dỗi
Nghĩ  bận lòng đau cứ bảo trình
Nhẹ não hôm rày xuân chửa ấm
Nhanh vần bữa ấy hạ nào thinh
Nhờ huynh hữu luyện cho vài phút 
Nhủ dạ rồi đây sẽ kết tình

LẶNG LẼ

LẶNG LẼ 

Giọt nhớ trầm ngâm ủ mãi rồi
Gom vào một góc chỉ buồn thôi
Tình luôn nhẫn nại sầu muôn thuở
Kiếp vẫn quành co tủi phận đời
Ngóng những cung đàn tâm mở rộng
Ôm từng quãng nhạc gió hờn côi
Chiều bên bếp lửa mong lòng chạnh
Ái chẳng về nên  lặng lẽ ngồi

MỎI MÒN

MỎI MÒN TRÔNG

Nghe hồn lạnh buốt buổi chiều đông
Hõm mắt sầu thêm cải vọt ngồng
Ngóng vạt mây hờn thơ thẩn bãi 
Ru làn lệ tủi hững hờ sông
Vàng phai tuổi mộng  đâu vần thắm
Đá bạc người quên chẳng nghĩa nồng
Chạnh cả thân già qua lối cũ
Đâu rồi ái đượm  mỏi mòn trông


HOÀNG LAN

Họa thơ Đặng Thuận 

HOÀNG LAN

Em  là nữ chúa mệnh Hoàng Lan
Số phận trời cho nỡ  bỏ ngàn
Mãi ủ  khuê tình duyên thắm nhận
Luôn tìm ảo mộng  gió nồng chan
Chờ Xuân cũng đến nghiêng chiều hạ
Dõi giọng còn say nảy tiếng đàn
Tưởng những đêm về mơ Nguyệt ấm
Chêm vần thả phú  ngọt ngào đan

Tg  Xưa Hường 

Bài xướng hay quá Thuận 

Theo sự phân công của trưởng nhóm TĐ xin đăng bài xướng vòng 10 mong anh chị em phát hiện lỗi và họa cùng cho rôm rả

ĐỊA LAN

Ngẫm tủi em là giống Địa Lan
Cùng tên khác họ bởi xa ngàn
Canh tàn nức nở mành sương đọng 
Tuổi mãn âu sầu giọt nắng chan
Đắm liễu tơ vàng mong ấm lửa 
Chờ thu mộng tỏ giãi êm đàn 
 Bao mùa khát vọng lưu hồn giữ 
Cội rễ vươn dài hớn hở đan .