Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

ƠI CHÀNG

CHÀNG ƠI
  Nđt
Sao chàng nỡ bỏ thiếp mà đi
Nỗi nhớ chừ đây ở vậy ghì
Ngóng mãi đêm ngày vương khổ lụy
Thương hoài những buổi khóc sầu bi
Đường duyên ngắn ngủi luôn ngờ vị
Lối mộng hồng hoang vẫn tưởng vì
Lặng lẽ tim này ôm buốt tủi
Tiêu điều cõi dạ để buồn ghi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét