Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

TRÁCH TRỜI

TRÁCH TRỜI
     Nđt
Đông này lạnh lẽo buốt hồn tê
Ảo não từng đêm nặng lối về
Ngõ nhỏ mình tôi buồn dạ thế
Thôn làng một bóng tủi đời ghê
Thương hoài cái bữa cùng nhau kể
Đợi mãi ngày mai sánh kẻ thề
Vẫn nhớ chiều nay ngồi đổ lệ
Ôm sầu quạnh quẽ trách trời chê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét