MỘNG VỠ
Nhớ mãi ngày xưa ở cạnh Đào
Huynh thường vẫn ước được bằng sao
Vừa lên phố thị trời giông đổ
Trở xuống nhà quê ngọn bão gào
Gốc trổ tình hoang lờ lững mộng
Tim choàng kiếp hẩm thẫn thờ trao
Đời hoa ủ dột còn chi nữa
Mận cũng tàn rơi bóng lẻ chào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét