KHÓC MÀ CHI
Không ngờ hắn vội vã dời đi
Để lại trần gian tiếc những gì
Bởi chốn quê mùa ôm quạnh quẽ
Do chiều phố thị lãnh sầu bi
Vườn thơ đã úa càng thêm ngại
Mảng ngữ vừa phai cứ thẹn ghì
Hãy ngủ yên bình nơi cố quận
Xa rồi nghĩa nhạt khóc mà chi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét