ĐỜI CAY
Mỗi bước chùng chân nặng nẻo về
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có lẽ tình xưa còn ủ lại
Không chừng ý tưởng mãi buồn tê
Mà tim mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi nghĩ đời cay nghẹn lối thề
HỤT HẪNG
Mỗi bước chùng chân ở tận lề
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có lẽ người yêu còn gửi lại
Không chừng ý tưởng mãi bàn rê
Mà tim mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi Gã giờ đây biệt lối về
Ấy đã buồn Thu cạnh nẻo lề
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có lẽ người yêu còn gửi lại
Không chừng ý tưởng mãi bàn rê
Mà tim mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi Gã giờ đây biệt lối về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét