Thứ Hai, 25 tháng 1, 2021

DỖI

 DỖI

Bỗng lặng thời gian tủi sóng trào
Nghiêng hồn lại ngóng những ngày nao
Vườn thi vẫn đấy sương mờ tỏ
Lối cỏ còn kia nghĩa dạt dào
Bẵng giọng người đi ngàn nẻo nhớ
Quang dòng thiếp ngỡ vạn lời trao
Nhìn khung cảnh cũ ươm chiều muộn
Chỉ nghẹn lòng thêm dỗi má đào
Có thể là hình ảnh về cây

CHỈ BÉ NGỒI

CHỈ BÉ NGỒI 

Mấy cụm Tường Vi đã nở rồi 
Cho lòng  rộn rã cứ nhìn thôi
Vườn Xuân cũng đến trong ngày hội
Cõi mộng vừa khoe ở mé đồi
Hỏi mãi thời gian chiều dáng vọng
Thương hoài kỷ niệm bữa vàng trôi
Ngàn năm vẫn đó con đường lội
Nặng trĩu buồn riêng chỉ bé ngồi

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

THỎA MÃN KHÔNG

THỎA MÃN KHÔNG

Chúa hạ sinh nhằm giữa buổi  đông
Ngày thêm lạnh lẽo đến khô đồng
Thân nằm máng cỏ nên hồn chịu
Nghĩa trải ta bà tại ý trông
Ngỏ xuống trần gian đời mãi quạnh
Nhìn lên cõi thế  mộng luôn nồng
Nhưng rồi phải gánh nhiều hung bạo
Cứu vạn dân lành thỏa mãn không

XUÂN BUỒN

XUÂN BUỒN

Tuyết phủ quanh làng những sợi rơi
Vào Xuân buốt lạnh não thêm rời
Mây lờ lững tủi tìm hơi đậy
Dạ vẩn vơ hờn giữ tiếng phơi
Mải miết hồn nghe nồng đượm ngõ
Trầm luân cõi điệu xót xa lời
Vương hoài kỷ niệm người đâu thấy
Lặng lẽ  thơ bình  xướng nhả chơi

XUÂN ĐỔI MỚI

XUÂN NAY ĐỔI MỚI 

Xuân này Sửu đến sẽ cùng phơi
Tiếp đãi làng Phây buổi đẹp trời
Giữa cảnh đông hàn mang áo sợi
Trong niềm hạnh phúc thả buồm khơi
Còn gieo nghĩa thoả ngày đêm tới
Vẫn trải tình mong tiết hạ mời
Hẹn đã lâu rồi nay phấn khởi
Vui mừng gặp gỡ để mà chơi

TƯỞNG

TƯỞNG MẤT NGUỒN THI

Một tháng không vào chẳng nghĩ phây
Đầu ung dạ thủng óc hao gầy
Thơ vừa vụt biến ân tình giận
Ý cũng bay vèo kỷ niệm vây
Cảm xúc còn đâu cùng bạn giũa
Hồn vương thật chán kẻ chung vầy
Do hàn bệnh bám đành quên lãng
Sẽ tưởng bao giờ tiếp tục Xây

XUÂN VỀ


XUÂN VỀ

Xuân về én liệng giữa tầng không
Cảnh vật bừng tươi những cánh đồng
Mấy ả mai vàng khe khẽ nhụy
Đôi nhành lựu đỏ sẽ sàng bông
Dường nghe gió rủ mời hoa bướm
Ngỡ gợi chiều buông nhủ Cúc Hồng
Cạnh bếp quây quần  ôi lũ trẻ
Ông bà thỏa dạ hết chờ trông

HOÀI NIỆM XƯA

HOÀI NIỆM XƯA

Mưa về bé lạnh lẽo phòng không
Tủi phận chờ ai giữa cánh đồng
Có bữa âm thầm ngơ ngẩn đợi
Đôi lần hớn hở dịu dàng  trông
Thường mong những lúc gần huynh tỷ
Vẫn ước nhiều hôm ở cạnh Hồng
Nhớ mãi năm nào nơi buổi họp
Giao hòa thỏa mãn tặng quà bông

MƯA VÀO XUÂN

MƯA VÀO XUÂN ...

Gió đuổi mưa về nẫu dạ không
Ngàn tia khói nhỏ quặn hương đồng
Buồn khi  ngữ vẩy say chiều đợi
Dỗi  lúc thơ bày vọng thuở trông
Kẻ giận tào lao dìm dáng liễu
Người đay chảnh chọe phá thân hồng
Năm dài tháng tận nghe hờn dỗi
Nặng nỗi mong chờ những cánh bông
Tg Xưa Hường

LO TẾT

TẾT BUỒN LO

  
Cận tết buồn lo ảo não tiền
Ra vào ngó dõi thật rồ điên
Chàng đi nghĩa cử đau nào tiến
Thiếp ở tinh thần mạnh cũng xiên
Bởi đợi cày thêm đừng dám viễn
Vì mong gạo mắm đủ nuôi hiền
Con còn ráng học rồi vinh hiển
Chẳng muốn ham giàu sẽ Tịch biên

NỖI LÒNG LO TẾT 
   Nđt
Tết rõ ràng bơi tuổi nặng dày
Nên buồn khắc khoải nghĩa vừa lay
Chàng đi  số phận êm đềm thưởng
Thiếp lại từng đêm ảo não bày
Đã cạn thời Xuân chờ kiếm trải
Đang bồi lũ nhỏ cứ tìm vay
Đời luôn vất vã thêm tình mỏng
Kiếp vận đìu hiu tủi những ngày

NỖI NIỀM 2

NỖI NIỀM

Bên này gió thổi lạnh lùng ơi
Dõi cảnh mùa Đông buốt nghẹn lời
Vẫn nhớ nàng ngâu còn tủi hận 
Luôn tìm sợi nắng mãi chờ vơi
Hôm nào bão động hồn than thở
Buổi ấy mù giăng dạ rã rời
Ủ rũ mình ta ngồi ngóng bạn
Bao lần lá rụng chẳng cùng chơi

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM
ltvv.Ndt.Ntv
  
Bão nổi mù giăng khó cặp bờ
Cho người thiếu phụ dỗi đường tơ
Ngồi trông bến hận lo đời vỡ
Sóng dạt thuyền trôi  ủ nỗi chờ
Tưởng bóng chàng đi buồn nghĩa điệp
Ôm hình thiếp ở nặng vần thơ
Thầm yêu chẳng sợ vì vương vấn
Đợi tủi ngày đêm mãi miết thờ

MỘNG TÀN



MỘNG TÀN 
Giọt nhớ trầm ngâm lỡ để tràn
Gom vào một góc dẫu buồn khan
Gườm anh giận dỗi không thèm hát
Ghét bậu ngồi im chẳng nghĩ đàn
Giũa lụa ân tình sao phải nhắc
Giăng mành cuộc sống vẫn chờ đan
Giờ côi nhỡ phận ôm sầu đắng
Gãy cả hồn thơ chứa mộng tàn

NỖI NIỀM XA QUÊ

 NỖI NIỀM NGƯỜI XA QUÊ



Nghĩ chán đời tôi cảnh hụt tiền
Không về gặp gỡ tủi hồn xiên
Niềm thương ấy sợ rầu tâm khảm
Nỗi nhớ nhiều lo khổ dạ điền
Biết sẽ sao đành anh chị chỉnh
Im càng chẳng nỡ bụng mình điên
Vừa đi ảo não lòng đau nghiến
Chẳng dễ bình an với bạn hiền


XUÂN VỀ

 XUÂN VỀ

Xuân về én liệng giữa tầng không
Cảnh vật bừng tươi những cánh đồng
Mấy ả mai vàng khe khẽ nhụy
Đôi nhành lựu đỏ sẽ sàng bông
Dường nghe gió rủ mời hoa bướm
Ngỡ gợi chiều buông nhủ Cúc Hồng
Cạnh bếp quây quần ôi lũ trẻ
Ông bà thỏa dạ hết chờ trông
Tg Hường Xưa