DỖI
Bỗng lặng thời gian tủi sóng trào
Nghiêng hồn lại ngóng những ngày nao
Vườn thi vẫn đấy sương mờ tỏ
Lối cỏ còn kia nghĩa dạt dào
Bẵng giọng người đi ngàn nẻo nhớ
Quang dòng thiếp ngỡ vạn lời trao
Nhìn khung cảnh cũ ươm chiều muộn
Chỉ nghẹn lòng thêm dỗi má đào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét