Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

LÃNG ĐÃNG CHIỀU ĐÔNG

LÃNG ĐÃNG CHIỀU ĐÔNG

Ảo não buồng tim lạnh buốt nhiều
Thương ngày tháng cũ nhạt nhòa xiêu
Tình vương quạnh quẽ hờn muôn nẻo
Nghĩa gởi đìu hiu giận mấy điều
Lối lũng riêng mình vơ vẩn nhạn
Chân đồi một bóng ngỡ ngàng điêu
Còn chăng kỷ niệm êm đềm giấu
Nặng bước thời gian mỗi buổi chiều

Bài Đặng Oanh

GHEN

Lại nhớ tình xa ảo não nhiều
Chưa từng rõ mặt hẳn là kiêu
Vì ba bữa hỏi không thèm nói
Lại bốn lần kêu bảo lắm điều
Tủi quá em đành ra ngõ Cạn
Trông bầy trẻ nhỏ lối hàng Niêu
Nhìn anh đứng cạnh cô nàng Thỏ
Giận quá liền bong lão chủ Kiều.
★*****
17/01/018

Bài của Trần Tòng

BÓNG NGÃ
Nđt - Bắt láy

Hoàng hôn lặng lẽ nhớ thuơng nhiều
Bóng ngã im lìm tuổi mộng xiêu
Quạnh quẽ phòng côi đời lắm nẻo
Thờ ơ ngõ hẹp kiếp bao điều
Sương lồng cánh cửa âu sầu nhạn
Gió thoảng chân rèm lạnh lẽo điêu
Mải miết đường xưa buồn dạ võng
Triền miên lối cũ nẫu tim chiều.
17/01/2018.

Bài của Vươn Khơi

SẦU ĐÔNG
.
Ngày đông lạnh lẽo tuyết buông nhiều
Ảm đạm hàng cây dáng đổ xiêu
Kẻ ngẫn ngơ chờ cơn mộng thắm
Người thơ thẩn đợi giấc mơ điều
Trông hoài cuối nẻo âu sầu nhạn
Ngóng mãi trời  xa rũ rượi điêu
Lẳng lặng tâm buồn nghe dạ buốt
Còn mong gặp gỡ vấn vương chiều

Bài của Nguyễn Chiến

….NẶNG TÌNH …
Lỡ mộng hồn ai phải nhớ nhiều
Đêm nằm dế gọi ngỡ ngàng xiêu
Tơ mành khoác nguyệt đường trăm nẻo
Liễu mảnh quàng mây  lối vạn điều 
Gió trải khăn hồng ngơ ngẩn nhạn
Sương cài lụa  đỏ  thẫn thờ điêu
Hoàng hôn dõi cảnh không hề giấu
Những buổi nhìn xa lạnh gió chiều
..17..01..18…NC

Bài của Khanh Trần

LẮNG NGHE NƯỚC MẮT

Gió hãy đừng đi lạnh giá nhiều
Đôi dòng nước mắt chảy buồn xiêu
Cho người những buổi vui tình ái
Để kẻ nhiều đêm khóc mọi điều
Nghĩa nặng không còn day dứt dối
Ơn dày chẳng biết ngập ngừng điêu
Ta về góp nhớ trong thơ lại
Kết chuỗi yêu thương mãi tới chiều.

Bài của Mạc Trọng Khánh

HỌA nđt
VẸN TRONG CHIỀU
Vùng cao mộng tưởng nhớ em nhiều
Cũng bởi xa mình một bóng xiêu
Mỗi tối Khe Tràm tâm vọng nẻo
Hàng đêm sạp nứa dạ mong điều
Bài đăng gọt chữ bao người hiểu
Mạng vẫn gieo từ lắm kẻ điêu
Nghĩa mặn dành ôm đòi trải tháng
Tình sâu phải giữ vẹn trong chiều
MTK 17.1.2018

Bài của Dinh Tuan Minh

ĐÔNG VẮNG ANH
Xa nhau trống trải nhớ anh nhiều
Gác lạnh đêm về bóng đổ xiêu
Lối cũ đìu hiu buồn lắm nỗi
Đường xưa vắng lặng tủi bao điều
Triền đê tóc rối âu sầu nhạn
Bến nước vai gầy thẫn thờ điêu
Cuộc sống đành chôn vùi kỷ niệm
Thời gian nặng trĩu bước chân chiều

Bài của Ngoc Anh Nguoideplongyen

Bài hoạ

KỶ NIỆM NÀO PHAI

Hồng nhan bạc bẽo khổ trăm điều
Nghĩ bởi thân nghèo mái dột xiêu
Thắt thẻo dầm chan sầu não ruột
Điều hiu mặn đắng ngẩn ngơ chiều
Tình xưa khắc khoải buồn thân nhạn
Chốn cũ hao gầy tủi phận điêu
Những tưởng thời gian bôi xoá được
Ngờ đâu kỹ niệm xót xa nhiều

Ngoc Anh Nguoideplongyen

THỔN THỨC

THỔN THỨC

Trót bởi duyên ngầm đã lặng im
Từ nay vĩnh biệt chớ đi tìm
Trăng treo ngọn tháp đâu còn ỉm
Nguyệt lặn song thưa cũng vỡ kìm
Những buổi tình mê hồn ngọt lịm
Bao lần ái lộng xác xơ phim
Ngơ vần ảo tưởng trông màu tím
Dị mộng đêm nằm thổn thức tim

Bài của Thuan Đăng
MỘT CÕI ĐI VỀ
             Nđt
Trót lỡ yêu nhầm thả lạnh tim
Hoàng hôn lặng phủ biết đâu tìm
Đông tàn lối cũ chan sầu ỉm
Hạ vãn đường xưa buốt tủi kìm
Trách bởi hồn đơn luồn ngõ lịm
Than vì bóng lẻ ngã vườn phim
Hương hồng vẫn đọng pha trời tím
Một cõi đi về xót cảnh im

Bài của Dũng Nguyễn Đức
BUÂNG KHUÂNG.
Yêu thầm trộm nhớ vẫn ngồi im
Thẹn bởi hồn say ngớ ngẩn tìm.
Gió nũng nịu hình chưa vội ỉm
Trăng thơ thẩn bóng mãi trôi kìm.
Ân tình dạ vững  câu thề lịm
Tín nghĩa đau lòng tiếng hẹn phim.
Viễn tưởng hoa chờ luôn nụ tím
Thương đời vỡ mộng nát buồng tim../ND

Bài của Hong Mai
RỤNG VỠ
(Xin họa)
Cánh nhạn chân trời bặt dấu im
Hoàng hôn rã muộn dáng nai tìm
Trăng vơi vẫn hé Sao mờ ỉm
Mắt mở nhòe rơi ứa nhạt kìm
Ẩn tích câu thề môi khẽ lịm
Vô tình điểm hẹn lưỡi khô phim
Cơn mơ khắc khoải vầng mây tím
Cõi thực u buồn rụng vỡ tim

Bài của Truong Son
NĂN NỈ----(hoạ).
Bến cũ quay về sóng gió im.
Thuyền xa cách biệt chẳng phương tìm.
Ra khơi tách bến không lời ỉm.
Trở lại bờ vô vẫn giọng kìm.
Biết lỗi chân run môi tái lịm.
Sai lầm mặt sắc trắng hơn phim.
Xin em anh vẫn yêu nhà tím.
Một thuở duyên đầu hai quả tim.
30/11/2014

Bài Nguyễn Việt Nhân
LY TÌNH
Giấc mộng duyên tình kết đoạn phim
Còn đâu cảnh diễn ái ân tìm
Gian nan mấy quãng lòng thương lịm
Khổ cực  vài phương nỗi nhớ chìm
Dạ xót u hoài nay đã ỉm
Tim đau uất hận hiện đang kìm
Phân ly bỏ lại màu hoa tím
Kết thúc vương buồn một trái tim

VIỆT NHAN 1/12/2014

Bài của Tuyen Nguyen
HOÀNG HÔN TÍM ,
Hà cố duyên ngầm mãi phải im ,
Còn chăng chi nữa thả chân tìm ?
Đầu kia ngọn núi trăng còn ỉm ,
Lối nọ đồi non nguyệt vẫn kìm .
Nhớ thuở trời mơ tình ngất lịm ,
Tiếc hoài ngõ mộng hận đời phim .
Ngân dài tiếng nhạc hoàng hôn tím ,
Rảo bước hanh chiều rõ tiếng tim !!!!!

              TT  Tuyền (30-11-2014 )

Bài của Tuấn Tôn
TRỌN MỘT LỜI THỀ
****************************
Sóng gió đau lòng đã lặng im ,
Tương tư níu kéo vẫn đi tìm !
Bao nơi ngóng đợi tin chìm ỉm ,
Mấy chốn dò la vọng tiếng kìm !
Mãi nhớ trao lời yêu ngọt lịm ,
Nào quên gửi gắm nụ hôn phim !
Chiều êm rực rỡ bằng lăng tím ,
Trọn một lời thề vẹn trái tim !

         Bài Nha Quang Lam
" Họa vận (thổn thức).
Con tim thổn thức chẳng nằm im
Mãi mãi yêu nhau nên vội tìm.
Đêm vắng nhớ em lòng vẫn ỉm
Ngày mông em đến dạ không kìm.
Bao lần ân ái hồn như lịm
Những lúc vu sơn cùng đóng phim.
Anh tặng cho em hoa trắng tím
Hai ta hoà nhịp rộn đôi tim.

Bài của Trúc Hải
DÒNG ĐỜI

Ngẫm tựa dòng đời giống cuộn phim
Người qua kẻ lại khổ đau tìm
Thời gian đạo diễn đâu phải kím
Thật cảnh nhân sinh bể ái chìm
Lặng ngụp Trần gian xong rồi ỉm
Như tuồng kết thúc khép màng im
Quây về bổn tánh chơn như lịm ( niệm )
Đóng lại trang vàng hết cuốn phim

Bài của Huong Vo
NẶNG MANG.
Như là máu chẳng được về tim
Xúc cảm thi ca bị nén kìm
Bút dỗi màng chi nằm bất động
Nghiên sầu lỡ dở xếp bàn im
Vần thôi nảy lộc vì quên xướng
Ý cũng ngao du bỏ ngóng tìm
Lữ khách hoài mong dày nghiệp chữ
Con đò khắc khoải nhớ đàn chim
HV.

Bài của Bảo Như
TÂM NGÃ!
Thẩn thờ hồn thiếp như mây im.
Ngơ ngác mong AI, chẳng thể tìm.
Trời nỡ đành sao ... Yên lặng ỉm!
Phận đà như thế ... Tủi thân kìm!
Yêu thương chất ngất ... Nhưng tình lịm,
Luyến ái miên man tựa chuyện phim.
Nhung nhớ NGƯỜI DƯNG ... Dạ thấm tím.
Mỉm cười đón nhận ... Nát con tim.

Bài của Kyt Đôccôkhach
DẬY SÓNG
     Nđt
Sao mà sóng dậy chẳng hề im
Bảo tố hằn gieo dạ phải tìm
Lệ đắng cay hòa chung tửu hãm
Lòng chua xót quyện mảnh thơ kìm
Đơn phòng lẻ bóng đìu hiu ảnh
Chiếc nẻo cô hình quạnh quẽ phim
Lạnh lẽo tâm hoài thui thủi kiếm
Xuôi dòng khứ ngược...khổ buồng tim
......DẬY SÓNG....

Bài của Sinh Lan
MỘT THỦA DẤU YÊU
Quen người chợt nhói cả buồng tim
Đến giấc mơ hoang cũng dõi tìm
Dạ cứ thầm yêu sao lỡ ỉm
Lòng hay trộm nhớ biết đâu kìm
Cơn mê ai ái ngữ ru hồn lịm
Giấc điệp say nồng đắm ải phim
Khắc khoải thương xưa thời áo tím
Yêu không thổ lộ mãi hoài…im!
SINH Sinh Lan

Bài của Phạm Hồng Quang
THEO VỚI NÀNG THƠ
Vần thơ xướng họa dễ đâu tìm
Ý đẹp lời hay lắng động tim
Gió đẩy hồn đưa tình ngắt lịm
Như màu tím mắt ngát đồi sim
Kìa bên ngõ vắng cô em đợi
Chếch ánh trăng nghiêng liễu lặng im
Ước được hòa vao dòng cảm hứng
Trôi tràn biển rộng dễ đâu chìm

Bài của Quang Ha
HQP CHẾT LỊM TIM

Duyên hồng thôi nhé...hãy nằm im.
Đừng có mà vin...cớ kiếm tìm
Ngọn tủi hôm nào...nay đã ỉm
Cơn đau bữ ́ấy...sót xa kìm.
Cõi hồn vương oán...tâm đành lịm.
Mơ xác làm gì...chuyện tựa phim
Hoài niệm buổi xưa...giờ ngả tím
Mến lòng xin chớ... chết lịm tim.
QH.30.11.2014.

Bài của Dung Nguyên
THẤT HỨA
Thương thì phải nói tại sao im
Để lỡ người ơi suốt kiếp tìm
Tháng lại câu thề anh lỡ ỉm
Ngày qua chữ hẹn chị luôn kìm
Buồn đau giấc mộng không còn lịm
Tủi hận cơn mê đứt đoạn phim
Dạ xót chiều rơi muôn ánh tím
Âm thầm nén nhớ ở trong tim

Bài của Hoai Thuy To
HOÀI NIỆM ( giao cổ)
Gợi  nữa làm chi chuyện đã chìm
Ngày xưa trẻ tuổi mộng trao tim
Em vờ lạnh nhạt không thèm kiếm
Chẳng thích Anh lơ chả phải tìm
Giận dỗi vừa đây đau ngất lịm
Làm lành lúc nọ đắm như phim
Hai người ước hẹn chung màu tím
Để mất nhau rồi chỉ biết im
01.12.14

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

TRI ÂN THẦY CÔ

Tri ân ngày nhà giáo 20/11

ÂN THẦY

Con về  chẳng thấy dáng Thầy mô
Quạnh quẽ vầng dương cỏ kín mồ
Cửa lớp tiêu điều hoen lệ đổ
Sân trường ủ rũ bóng chiều nhô
Lời than mãi tiếc ngàn quân tử
Tiếng thở hoài thương  một sĩ đồ
Giã biệt ân tình chan mắt đẫm
Hương trầm phảng phất nẫu buồn xô

NHỚ THẦY
  (Lỗi tiểu vận)

Con từ viễn ải ghé về đây
Đã mấy mùa qua chửa gặp Thầy
Bảng đó còn in dòng chữ bạc 
Sân trường vẫn thoảng tóc màu mây
Khai nguồn học thức tim trò khẳm
Giảng lối tình chân nghĩa cội dầy
Để mãi ngàn năm hoài sáng đượm
Công người tựa biển đắm lòng vây .

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

TÌM VUI

TÌM VUI

Nghĩ lại ta buồn úp ảnh chơi
Tìm đâu những buổi gặp vui đời
Thơ nồng bạn hữu êm hồn Gởi
Nghĩa vẹn trang đồng đỏ trí khơi
Mộng chữ qua thời không tính khổ
Tầm duyên lỡ ý chẳng mong lời
Ham gì lắm của tình vô vọng
Hãy tự cho mình phút thảnh thơi

MÃI MỘNG

MÃI MỘNG

Cũng bởi vì ưa thích luật đường
Vui cùng bạn hữu tỏ lời vương
Ngày đêm kiếm chữ khơi tình lượng
Những buổi hòa thi nhớ tựu trường
Tuổi đã trăng già hay mộng hướng
Niên cành cổ thụ vẫn chờ nương
Cầu mong sức khỏe luôn ngời vượng
Để được làng phây mãi sáng hường

NHỚ TÌNH

NHỚ TÌNH QUA

Đêm nằm chỉ biết một mình ta
Mỗi sáng ngồi đây lệ nhỏ sà
Tưởng bữa men nồng hôm nọ nhớ
Mơ mùa tửu đượm trí ngày xa
Nhìn trăng xóm cũ sầu muôn thuở
Dõi cảnh vườn xưa ngóng vạn nhà
Mãi lụy thân già tim chẳng thoát
Duyên hờn quạnh quẽ xót tình qua

XUA BUỒN

XUA BUỒN

Con thuyền vội vã lướt ngàn mây
Mãi đợi chiều qua tủi dáng gầy
Những khúc đồng dao còn nặng trải
Bao lời tuyệt bút vẫn nồng vây
Đâu ngờ kẻ vọng mơ tình thắm
Chả  giận người chan tách nghĩa đầy
Chỉ nghĩ quay về nơi bến đậu
Xua nghìn ảo não xót lòng đây

TIẾNG LÒNG

TIẾNG LÒNG

Ở mãi ngoài khơi dội sóng ngầm
Con thuyền lướt nhẹ khẽ khàng câm
Còn gieo khúc nhạc xa vời ngãi
Cứ tủi bài thơ nặng trĩu cầm
Liễu đắm buông tình chan vạn thuở
Tim chờ trỗi giọng gởi ngàn âm
Vì sao lỡ bến quên nguyền hẹn
Ước vọng cùng nhau bỏ lỗi lầm

KHÓC MÀ CHI

KHÓC MÀ CHI

Không ngờ hắn vội vã dời đi
Để lại trần gian tiếc những gì
Bởi chốn quê mùa ôm quạnh quẽ
Do chiều phố thị lãnh sầu bi
Vườn thơ đã úa càng thêm ngại
Mảng ngữ vừa phai cứ thẹn ghì
Hãy ngủ yên bình nơi cố quận
Xa rồi nghĩa nhạt khóc mà chi

NỖI LÒNG

NỖI LÒNG

Quán nhỏ giờ đây lạnh lẽo ngồi
Do chàng đã mặc  bỏ mình tôi
Cà phê  vẫn chảy mơ người ghé
Khúc nhạc còn nghe giữ kẻ hồi
Ngẫm buổi bên thềm sương lặng cuốn
Mong ngày cạnh cửa gió nhòa bôi
Dù sao cũng phải khuyên chờ vậy
Chớ để hồn đau nặng trĩu bồi

NỖI LÒNG

NỖI LÒNG

Dõi cảnh hồn tôi nặng lối làn
Trên đường lạc hướng mãi buồn than
Đô thành rộn rã chân trời nhỏ
Phố chợ điềm nhiên giữa bản bàn
Liễu yếu âm thầm ngơ ngẩn nhạn
Tơ mềm khắc khoải khẽ khàng lan
Lòng như suối chảy đi tìm bạn
Trải những dòng thơ đợi gắn hàn

MUỐN

MUỐN

Muốn hiểu thơ đường những loại thanh
Muốn niêm rõ luật bởi mê đành
Muốn dòng chảy mãi không sầu lạnh
Muốn chữ trôi hoài chẳng lặn xanh
Muốn nghĩa ân dày cho dịu tỏa
Muốn nguồn  ý đẹp để ngời quanh
Muốn hồn ngõ rạng đừng lơi lả
Muốn mộng luôn nồng  não trải nhanh

XUA BUỒN

XUA BUỒN

Con thuyền vội vã lướt ngàn mây
Mãi đợi chiều qua tủi dáng gầy
Những khúc đồng dao còn nặng trải
Bao lời tuyệt bút vẫn nồng vây
Đâu ngờ kẻ vọng mơ tình thắm
Chả  giận người chan tách nghĩa đầy
Chỉ nghĩ quay về nơi bến đậu
Xua nghìn ảo não xót lòng đây

ĐỜI CAY

ĐỜI CAY

Mỗi bước chùng chân nặng nẻo về
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có  lẽ tình xưa còn ủ lại
Không chừng ý tưởng mãi buồn tê
Mà tim  mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi nghĩ đời cay nghẹn lối thề

HỤT HẪNG

Mỗi bước chùng chân ở tận lề
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có lẽ người yêu còn gửi lại
Không chừng ý tưởng mãi bàn rê
Mà tim  mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi Gã giờ đây biệt lối về

Ấy đã buồn Thu cạnh nẻo lề
Ôm niềm hụt hẫng thuở tìm mê
Hôm rày vẫn biết chờ thân sải
Buổi trước vừa say dõi mộng kề
Có lẽ người yêu còn gửi lại
Không chừng ý tưởng mãi bàn rê
Mà tim  mỏi mệt hồn đau đáu
Bởi Gã giờ đây biệt lối về

BỐ BỆNH

BỐ BỆNH 1

Nghĩa cử con thành tâm khấn Phật
Tình chân cháu tĩnh dạ mong trời
Bên giường  lặng lẽ  tim còn nhủ
Dưới nẻo âm thầm  lệ mãi rơi
Vẫn ước cho người mau khỏe mạnh
Hoài trông để Bố nhẹ tươi ngời
Và mơ vạn tuế sao hồng tuổi
Cứ nghĩ cao tùng ngọn đỏ nơi .

BỐ BỆNH 2

Đêm về khắc khoải cầu ơn Phật
Sáng nghĩ trầm tư khẩn lộc trời
Lặng lẽ bên giường chăm bố ngủ
Âm thầm cạnh cửa trĩu lòng rơi
Công người dưỡng dục bao giờ thỏa
Đức kẻ thành sinh vạn bữa ngời
Ước mãi bền thân cùng cổ thụ
Mơ hoài vững chí nguyện trùng khơi

ĐẮNG

ĐỜI LÃNG TỬ

Quạnh quẽ hay nhìn cảnh tiết Thu
Về đêm thổn thức nặng âm trù
Ngoài sông gió chạnh mơ màng  thổi
Bãi cỏ sương tràn quấn quyện ru
Đã mấy mùa trăng không kẻ nhặt
Nhiều khi bóng nguyệt chẳng ai thù
Nghe từng tiếng khẽ mình ơi ngủ
Dạ thấy vương hoài bởi lãng du

SẼ TƯNG BỪNG

Đã sắp qua rồi ảm đạm thu
Ngoài kia cảnh đẹp lấp sương mù
Chim vừa rộn rã vui hồn bướm
Gió khẽ reo mừng thỏa dạ đu
Vẫn nhớ hai miền xuân hưởng tạc
Còn quên hết thảy chuyện căm thù
Bên cùng gặp gỡ trao tình trải
Sẽ tỏa tưng bừng khúc nhạc ru

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

CHUYỂN NHÀ

CHUYỂN NHÀ

Sẽ đón ngày mai tớ chuyển nhà
Xa rời kỷ niệm mấy năm qua
Tìm quên tất cả bao yêu dấu
Chẳng nhớ làm chi những buổi tà

Đã quyết trong lòng mới nhận ra
Bao lâu khổ cực quện đây mà
Hao mòn thể lực nào ai hiểu
Chỉ mỗi mình ta tủi phận ca

Hạ đến rồi nghe nặng trĩu va
Cầu mong hạnh phúc chúng con à
Về bên cháu nhỏ vui cùng nhá
Bỏ hết hờn ghen thủa đượm đà

Trở  lại vần thơ xả trét nha
Còn thương giấc mộng buổi chiều tà
Quên đi tuổi lỡ sầu muôn ngả
Sống thật yên bình chẳng nghĩ xa

NGÁN NGẪM

NGÁN NGẪM

Vào phây ngán ngẫm chẳng ưa rồi
Xã hội bây giờ chán nản thôi
Cứ đọc câu bình ôi trĩu khảm
Vừa xem lỗi bệnh úi cay bồi
Nhiều trang quấy nhiễu trông bày loạn
Lắm cảnh vung dò ngỡ được bôi
Rũ cạn không màng thơ với ngẩn
Từ nay thỏa mãn vắt chân ngồi

TÌNH ĐỜI

TÌNH ĐỜI

Cứ tưởng hưu rồi sẽ Mộng du
Ngờ đâu lãng mạn hết mong bù
Con đường trước mặt nhiều canh bão
Thửa ruộng sau nhà lắm ngõ thu
Bạn hữu bao ngày không nhắc rủ
Tình thân mấy bận trở nên thù
Ngồi ngơ ngẩn đếm hồn chan rũ
Bởi số nay nghèo nghĩa chợt lu

THÓI ĐỜI
Nđt&Bvđâ

Cứ tưởng hưu rồi sẽ Mộng du
Ngờ đâu lãng mạn hết mong bù
Con đường trước cửa nhiều phi vụ
Thửa ruộng sau nhà lắm ngõ thu
Bạn hữu bao ngày không nhắc rủ
Tình thân mấy bận trở nên thù
Ngồi ngơ ngẩn đếm hồn chan rũ
Bởi số nay nghèo nghĩa chợt lu

ỨC

ỨC DẠ

Thuở ấy hoa lòng đây vẫn mộng
Ngày kia nghĩa ái nọ luôn kèm
Bên người chửa trọn còn mong bánh
Cạnh kẻ đâu nồng mãi ước kem
Vướng cảnh phong trần châu đã lụy
Dìm con sóng bạc não đang thèm
Bao lần tiếc tủi hờn duyên chọn
Những buổi mơ tìm ức dạ đem

DÒNG THƠ GẠN

DÒNG THƠ GẠN

Chửa thấy anh về nẫu ruột gan
Chiều vơ vẩn bước mộng nhanh tàn
Ừ đây suối cũ bàn chân dạo
Hả nọ nương nhàu nhánh liễu tan
Vẫn nhớ lời xưa còn khảy nhạc
Càng ghi mỗi phút kẻ khơi đàn
Đêm nằm khắc khoải dòng thơ gạn
Chỉ tiếc xui lòng đẫm lệ chan

THƠ CÙN

THƠ CÙN

Vần đan xướng họa nghĩ thi cùn
Gió đẩy mây lùa dạ  vẫn run
Ngỡ một mùa ngâu đời đủ thấm
Tìm trang kỷ niệm ý non chùn
Giờ thương trải vận trao tình dỗ
Bữa mến ươm lời phủ cội vun
Thổn thức dòng châu tràn ngõ quạnh
Mà hoen lối ảo đẫm đau hùn

THƠ KHÙNG

THƠ KHÙNG
Bát thủ nhất tự

CHỉ mỗi nàng thơ ít lụy phiền
CHen làng bỏ quách tội gì điên
CHàng ghen nỡ phụ buồng tim ác
CHị giễu  đành đau cánh phổi  hiền
CHễm chệ đua đòi phê thánh dở
CHâm chìa giả dối gạt thần kiên
CHờ  trơ mặt ếch cầu danh huyễn
CHẳng nghĩ mần chi tại hám tiền

THƠ KHÙNG

Chỉ có nàng thơ cũng lụy phiền
Trông rồi chắc hẳn sẽ khùng điên
Tình thân nỡ phụ buồng tim ác
Nghĩa đậm đành quên lá phổi  hiền
Những kẻ đua đòi chê thánh thiện
Bao thằng giả dối nịnh hồn nhiên
Nhìn trơ mặt ếch cầu danh viễn
Nặng trĩu lòng thôi bởi hám tiền

DẠ THANH

DẠ THANH

Nguyện mãi cho đời giống trẻ ranh
Tìm nơi ẩn khuất mộng an lành
Không gì tĩnh lạc bằng nom cảnh
Có thể thư nhàn tựa dõi canh
Dẫu khổ đâu màng vinh với hạnh
Dù giông chẳng ngán bại hay thành
Bình tâm  trí vững hồn thôi lạnh
Đúng nghĩa thiên đường phổ dạ thanh

THƠ TÌNH

NẺO BUỒN KHÔNG TÊN

Ta vì rũ mất cả nguồn thơ
Cảnh vật tràn lan rõ thấy ngờ
Nẻo cũ buồn chan lòng lại nhớ
Duyên đầy tủi ngán não giờ ngơ
Cho hồn vẫn cảm trăm mù tối
Chỉ nỗi nào hay khối mịt mờ
Lẽ sống vô thường đâu thể liệu
Nên đành vất vưởng mộng rồi mơ

SONG THANH


SONG THANH VẦN UYÊN

Những nỗi mong riêng ánh mắt huyền
Từng bày lộ vẻ kẻ ham duyên
Hay chăng bởi nửa đời chờ tuyến
Để phải qua trăm lối nhớ thuyền
Chợt lụy đường trần luôn ngẩn uyển
Càng đày giữa cõi lại ngơ Uyên
Lao đao khó nói tình mình quyện
Nhếch nhác lơ mơ tưởng tỏ nguyền

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2018

TÌNH SẦU

TÌNH NHỚ

Cảnh cũ chiều nay gợi ý sầu
Bao ngày vắng biệt nghĩ hờn lâu
Ngồi hong kỷ niệm tìm yêu dấu
Lại điểm thời gian tiếc ngãi đầu
Những lúc nghe chàng trăn trở dạ
Đôi lần giận bố nỗi niềm sâu
Vài cơn gió thổi lòng nao lạ
Bỗng nhớ người xưa lệ đổ nhầu

MUỐN BỎ FACE

MUỐN BỎ FACE

Thơ giờ cạn hết hổng cần lai
Dẫu biết thời gian mỏi mệt dài
Bạn hữu chê hoài nay tớ nản
Thi đàn ghẹo mãi đó nàng sai
Buồn chan chẳng muốn vào phây diễn
Tủi ngẫm nào ưa lướt mạng hài
Mắt phủ tâm hờn thêm não bại
Đêm nằm nặng trĩu quyết lòng cai

NỖI LÒNG

NỖI LÒNG

Hồn cứ mãi   nhìn về kỷ niệm
Bước chân trượt hoài  điểm thời gian
Người đâu sao mãi buồn than
Để ta tưởng nhớ thuở hàn vi xưa

Căn nhà đó  vẫn còn bóng cũ
Thắp nén nhang  bạn hữu vào ra
Lòng thêm tủi phận xót xa
Tình thân nghĩa hảo như là anh em

Khi anh bệnh  lắm lời đàm tiếu
Chẳng gặp hoàn cảnh  nếu của mình
Nói cho sướng miệng thiếu minh
Vô tâm khốn khổ gieo bình người đi

Đời là thế mấy ai nào hiểu
Chữ bè bạn dễ nhiễu bao nhiêu
Chữ tình mới khó thiếu điều
Oái ăm sẵn chịu ít nhiều cũng buông

Bạn chân tình  khuyên ta hãy biết
Sống cho mình  chẳng thuộc về ai
Ghen ăn tức ở thì dài
Màng chi em hỡi họa tai kệ người

Cứ thơ nhé  cho qua ngày tháng
Viết những gì  cảm nhận thỏa lòng
Không màng xã hội diễu đong
Miễn vui hạnh phúc cho lòng thảnh thơi

VẪN PHẢI KHƠI

VÌ ĐÂU ?

Cảm xúc bây giờ quạnh quẽ khơi
Vần thơ xướng họa chẳng mê dời
Thi đường mấy bận luôn còn hỏi
Lục bát bao lần vẫn phải chơi
Nhạt nhẽo lời văn buồn khối ngả
Mờ lu khúc nhạc tủi muôn đời
Vì đâu bỏ lại tình xưa cũ
Để mắt mi sầu nặng trĩu rơi