Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

TRẢ HẾT

TRẢ HẾT

Trả nợ cho người những áng thơ
Tìm quên kỷ niệm đã phai mờ
Thương niềm khát vọng ngày ai ủ
Đếm nỗi mê thèm buổi họ mơ
Nhạn cũng rời xa miền tưởng nhớ
Thuyền đương gánh chịu cảnh say chờ
Lâu rồi mới ngẫm đời dâu bể
Rũ đắng tâm hồn lại ngẩn ngơ

CHỈ ƯỚC

CHỈ ƯỚC

Mãi nhớ khi nàng ở cạnh tôi
Tìm chi kỷ niệm đã lâu rồi
Đường trơn khổ não làm tim nghẹn
Cảnh cũ đau hồn xót dạ trôi
Muốn bỏ xong đời quên vạn nỗi
Và mong thoát vận tủi muôn đồi
Mơ ngày sáng lạng thôi buồn dỗi
Chỉ ước sao tình vẫn đẹp đôi

NIỀM MONG

NIỀM VỌNG
Trích thơ của Bà Huyện Thanh Quan
"Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi
Dặm liễu sương sa khách bước dồn...

NIỀM VỌNG

Ngàn bận thời gian rũ cả hồn
Mai tìm Xứ Nẫu mộng tình hôn
Gió ơi lặng thổi đừng quên gốc
Cuốn hỡi vờ im nhớ giữ nguồn
Chim vẫy tung trời nay đáp bản
Bay chuyền lượn cánh lại về thôn
Mỏi mòn lãng tử đem niềm vọng
DẶM LIỄU SƯƠNG SA KHÁCH BƯỚC DỒN

Tự Sướng

TỰ SƯỚNG

Gởi hết tình yêu vọng mãi tràn
Mong đời trọn nghĩa chẳng sầu than
Thời gian vẫn luyện lò thơ phú
Cõi ảo còn nương bạn gió ngàn
Vứt mọi buồn đau đừng nghĩ khổ
Quên miền tủi nhục chớ hờn chan
Từ nay tự sướng lòng thanh thản
Khúc nhạc về bên thỏa mãn đàn

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

TỰ SƯỚNG

TỰ SƯỚNG

Gởi hết tình yêu vọng mãi tràn
Mong đời trọn nghĩa chẳng sầu than
Thời gian vẫn luyện lò thơ phú
Cõi ảo còn nương bạn gió ngàn
Vứt mọi buồn đau đừng nghĩ khổ
Quên miền tủi nhục chớ hờn chan
Từ nay tự sướng lòng thanh thản
Khúc nhạc về bên thỏa mãn đàn

Nhà hàng Hoàng Gia

TIỄN 2

TIỄN ĐƯA 2

Bỏ bạn lên thuyền lúc tiễn đưa
Bình sinh lệ đẫm nói đâu thừa
Ban chiều cạnh kẻ trao lời hứa
Bữa sáng bên người trải giọng thưa
Bởi nghĩa ươm rồi duyên ngại chứa
Bằng ân ướm mãi nẻo mê chừa
Buông thề gởi lại chờ mong nữa
Biết sẽ ưu sầu thỏa dạ chưa

BUÔNG 2

BUÔNG 2

Buông tình  bớt  nặng khỏi sầu thương
Buông cảnh càng quên mộng chiếu giường
Buông mãi cho hồn thôi khắc khoải
Buông hoài để  dạ thoát buồn vương
Buông sương dỗi núi choàng khăn lạnh
Buông gió hờn trăng tưởng má hường
Buông phượng trông hè thêm bóng bẩy
Buông rồi giữ sắc chẳng mờ hương

BUÔNG 1

BUÔNG 1

Buông rồi nhẹ nhõm thỏa tình thương
Buông hết từ nay sẽ chọn đường
Buông sống thanh nhàn nơi cửa phật
Buông về tĩnh lặng chốn đồi nương
Buông chuyền cánh nhạn tung trời bể
Buông quyện dòng sông gởi phố phường
Buông bỏ vì sân đừng hám nữa
Buông lòng sảng khoái dõi vầng dương

TIẾC

TIẾC HUYNH DƯ ÂM

Vì huynh giã biệt cảnh vô thường
Bỏ lại nơi này những luyến thương
Cõi tạm lưu hoài tâm khẳng khái
Trần gian khắc mãi dạ kiên cường
Face làng hụt hẫng tình ân nhớ
Bốn bể âu sầu đọng nghĩa vương
Nặng cả tim buồn luôn tiếc ngẫm
Còn đâu xướng họa thỏa miên trường

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

NGÓNG ĐỢI

NGÓNG ĐỢI

Mấy chục năm chờ nẫu ở đâu
Từ khi trở biệt mối duyên đầu
Thư tình bữa đó hoài đem trọn
Kỷ niệm đêm ngày mãi cất sâu
Vẫn nhắc trong hồn ươm mộng ngỏ
Rồi rơi khóe lệ dõi theo cầu
Bao giờ gặp gỡ người yêu dấu
Nặng nghĩa riêng mình bởi ngóng lâu

NGÓNG ĐỢI

Mấy chục năm chờ nẫu ở đâu
Từ khi giã biệt tuổi ban đầu
Thư tình bữa nọ hoài đem cất
Kỷ niệm đêm ngày mãi giấu sâu
Vẫn nhắc trong hồn ươm mộng ủ
Rồi rơi khóe lệ dõi theo cầu
Bao giờ gặp gỡ người yêu dấu
Nặng nghĩa riêng mình bởi ngóng lâu

NGÓNG ĐỢI

Cả chục năm chờ nẫu trốn đâu
Từ khi giã biệt tuổi ban đầu
Thư tình bữa nọ hoài đem cất
Kỷ niệm đêm ngày mãi giấu sâu
Vẫn nhắc trong hồn ươm mộng ủ
Rồi rơi khóe lệ dõi theo cầu
Muôn ngàn ý hỏi người yêu cũ
Nặng nghĩa bao lần  bởi ngóng lâu

VỮNG TRÍ

VỮNG TRÍ

Đá vẫn nằm trơ chỉ một mình
Do vì đã hứa vẹn lòng trinh
Ngàn năm ở đó trầm tư dạ
Vạn kiếp ngồi đây thỏa mãn hình
Phải giữ tròn tâm rừng thấy tịnh
Nên dùng đúng nghĩa cội tràn minh
Sầu riêng chẳng vội mà toan tính
Hãy xét đường đi khỏi lụy tình

NẪU DẠ CHƯA

NẪU DẠ CHƯA

Sợ nóng nên buồn chỉ giẫm mưa
Cầu cơn gió thổi tạt thân dừa
Cho hồn nhẹ nhõm trông chàng đón
Để não an lành kiếm bạn đưa
Những bận ngồi đây chờ bến nhỏ
Từng hôm đứng vậy dõi sao vừa
Nằm đêm cứ tưởng con thuyền đậu
Cách trở bao ngày dạ nẫu chưa

DẠ NẪU CHƯA

Sợ nóng nên buồn chỉ giẫm mưa
Cầu cơn gió thổi vỗ thân dừa
Cho hồn nhẹ nhõm trông chàng đón
Để não an lành kiếm bạn đưa
Bữa giận ngồi đây chờ bến nhỏ
Hôm rồi đứng vậy dõi tình xưa
Nằm đêm cứ tưởng con thuyền đậu
Cách trở bao ngày dạ nẫu chưa

NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI

NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI
Ltvt.Ngũ t vĩ.Ndt

Thuở mộng bên người thích giẫm mưa
Từng hôm rảo bước dỗi dư thừa
Ươm nhiều kỷ niệm bao mùa cũ
Tưới đậm trang đời những buổi xưa
Nặng giữ niềm vương sầu bởi thiếu
Rầu nghe nẻo nhớ ngỡ do vừa
Khi chiều giọt réo cà phê nhỏ
Vẫn ướm say cuồng thỏa dạ chưa

NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI
   LTVT.NTV.NDT

Thuở mộng bên người cứ giẫm mưa
Từng hôm rảo bước dỗi không thừa
Ươm nhiều kỷ niệm bao lần nữa
Tưới đậm trang đời những buổi xưa
Nặng nỗi niềm vương sầu bóng lẻ
Đường duyên nẻo nhớ ngỡ ta vừa
Khi chiều giọt réo buồng tim nhủ
Vẫn ướm say cuồng thỏa dạ chưa

VỀ ĐÂU

ĐƯỜNG PHỐ MUÔN  MÀU SAO THIẾU EM
VỀ ĐÂU LÀN TÓC XÕA BÊN RÈM

Đường vui dạo bước sẽ chung kèm
Phố vẫn hai người gởi dạ đem
Muôn tiếng ru hồn thêm nở mộng
Màu son quyện áo tỏa đơm hèm
Sao tình mở thắm mong chàng đợi
Thiếu nụ hôn nồng ngỡ  kẻ xem
Em mãi còn mê ngày hẹn ước
Về đâu làn tóc xõa bên rèm

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM

Sao đành nỡ giậm nát hồn tôi
Kỉ niệm vùi chôn đã hết rồi
Vụn vỡ tim này không tỏ lối
Phai tàn cõi ấy chẳng bền đôi
Thềm hoang quạnh quẽ nghiêng triền dốc
Gác nhỏ đìu hiu dỗi cạnh đồi
Những buổi vui buồn nghe nhạc tấu
Bao dòng lệ đổ thắm nhòa trôi

TIỄN ĐƯA 2

TIỄN ĐƯA 2

Bỏ bạn lên thuyền lúc tiễn đưa
Bình sinh lệ đẫm nói đâu thừa
Ban chiều cạnh kẻ trao lời hứa
Bữa sáng bên người trải giọng thưa
Bởi nghĩa ươm rồi duyên ngại chứa
Bằng ân ướm mãi nẻo mê chừa
Buông thề gởi lại chờ mong nữa
Biết sẽ ưu sầu thỏa dạ chưa

BUÔNG 2

BUÔNG 2

Buông tình  bớt  nặng khỏi sầu thương
Buông cảnh càng quên mộng chiếu giường
Buông mãi cho hồn thôi khắc khoải
Buông hoài để  dạ thoát buồn vương
Buông sương dỗi núi choàng khăn lạnh
Buông gió hờn trăng tưởng má hường
Buông phượng trông hè thêm bóng bẩy
Buông rồi giữ sắc chẳng mờ hương

BUÔNG

BUÔNG 1

Buông rồi nhẹ nhõm thỏa tình thương
Buông hết từ nay sẽ chọn đường
Buông sống thanh nhàn nơi cửa phật
Buông về tĩnh lặng chốn đồi nương
Buông chuyền cánh nhạn tung trời bể
Buông quyện dòng sông gởi phố phường
Buông bỏ vì sân đừng hám nữa
Buông lòng sảng khoái dõi vầng dương

GIAO HÒA

GIAO HÒA

Cũng chỉ xoay vần chuyện trúc mai
Làm thêm nghĩa ấy được lâu dài
Cho tình mãi vẹn câu thề nhủ
Để dạ luôn nồng chữ hứa khai
Mộng rỡ hai người thương tỏ gắn
Chồi xinh một mối ủ êm cài
Bao ngày hạnh phúc ru hồn trải
Nhạc phỉ giao hòa vẫn nhớ ai

TIỄN DƯ ÂM

TIẾC HUYNH DƯ ÂM

Vì huynh giã biệt cảnh vô thường
Bỏ lại nơi này những luyến thương
Cõi tạm lưu hoài tâm khẳng khái
Trần gian khắc mãi dạ kiên cường
Face làng hụt hẫng tình ân nhớ
Bốn bể âu sầu đọng nghĩa vương
Nặng cả tim buồn luôn tiếc ngẫm
Còn đâu xướng họa thỏa miên trường

TÌNH YÊU HỌC TRÒ

TÌNH YÊU HỌC TRÒ

Yêu rồi cái thuở diễm hoài thương
Ngóng mãi tình ai ở đoạn đường
Cạnh gốc cây Xoài anh khẽ nhủ
Bên giàn Phượng Bưởi gã thầm vương
Dùng xe đạp đón tìm nơi cổng
Gửi cánh hồng khoe tặng chỗ trường
Đã mấy năm trời luôn tưởng mộng
Khi người biệt trở khắp ngàn phương

BỆNH LẠ

TIỄN EM BỆNH LẠ

Tiễn biệt người đi quá nửa đường
Khi rời nghĩa địa mỏi mòn thương
Dù em biết rõ tôi trầm cảm
Bởi Ấy còn hay bão lạ thường
Thật thấy xanh rờn vơ vẩn dõi
Như hờn mát rượi thẫn thờ vương
Chia sầu một nén nhang hồn ngẩn
Trí não vàng phơi chẳng quật cường

VUI CÙNG THI THƠ

VUI CÙNG ĐƯỜNG THI

Vui cười luật của nhóm từng trang
Vui nghĩa hòa duyên thỏa mộng vàng
Vui chặn đường đi còn thoáng đãng
Vui tìm lối ngỏ mãi nồng vang
Vui hoài xướng họa khơi dòng bảng
Vui vẫn bình thơ khích lệ làng
Vui khảm tình bên cùng sáng rạng
Vui ngày đúng tuổi đã giàu sang

TÌNH THI THƠ

TÌNH THI THƠ

Xướng họa cùng nhau thỏa mãn tình
Phây làng giữ trọn ủ lòng xinh
Nơi kìa vẫn ngóng thơ nồng vịnh
Chỗ ấy càng mong mộng tỏ bình
Tưởng mãi mai hiền êm dáng tịnh
So hoài liễu đẹp ấm dòng minh
Hòa giao phỉ trí hồn yên tĩnh
Trải nghĩa nguồn thi thắt chặt mình

TRẢ HẾT CHO NGƯỜI

TRẢ HẾT

Trả nợ cho người những áng thơ
Tìm quên kỷ niệm đã phai mờ
Thương niềm khát vọng ngày ai ủ
Đếm nỗi mê thèm buổi họ mơ
Nhạn cũng rời xa miền tưởng nhớ
Thuyền đương gánh chịu cảnh say chờ
Lâu rồi mới ngẫm đời dâu bể
Rũ đắng tâm hồn lại ngẩn ngơ

HỜN DUYÊN

HỜN DUYÊN

Bởi mất người yêu mãi nghẹn lời
Đêm về tủi phận nỗi niềm rơi
Tình xưa vẫn gợi vương tròn kiếp
Kỷ niệm hoài mang nhớ mãn  đời
Cách biệt Xuân buồn sao kẻ diễu
Thêm sầu Hạ dỗi chán hồn khơi
Phòng loan lạnh lẽo không thèm sưởi
Để oán  hờn duyên cũng tại trời