NỖI NIỀM
Sao đành nỡ giậm nát hồn tôi
Kỉ niệm vùi chôn đã hết rồi
Vụn vỡ tim này không tỏ lối
Phai tàn cõi ấy chẳng bền đôi
Thềm hoang quạnh quẽ nghiêng triền dốc
Gác nhỏ đìu hiu dỗi cạnh đồi
Những buổi vui buồn nghe nhạc tấu
Bao dòng lệ đổ thắm nhòa trôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét