DUYÊN BUỒN
Đêm hàn nhẹ nhõm tiếng chèo khua
Lạnh lẽo buồng tim bởi gió lùa
Nguyệt vãn tâm này mơ lửa ấm
Sương tràn kẻ ấy ngợ tình chua
Chiều dâng khắc khoải nghe lòng giận
Bữa nhớ đìu hiu ủ giọng đùa
Ngỡ buốt xuân thì khi tưởng mộng
Duyên buồn đổ vỡ gắng vờ xua
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét