VỌNG TIẾNG ĐÀN XƯA
Ta về giữa buổi lá vàng đưa
Cảm nỗi buồn thu sắc nhuộm vừa
Giẫm nẻo còn thương vài giọt nắng
Qua miền nhớ động những làn mưa
Đường mơ bởi hẹn luôn hoài thiếu
Tuổi mộng rồi trao vẫn cứ thừa
Thấy tủi duyên thề như đã cạn
Cung sầu khẽ vọng tiếng đàn xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét