KHÓ VẸN LỜI
Tự trải ngàn niên vẫn sáng ngời
Niêm vần ý chữ đậm đà khơi
Chiều êm ả ngấm chườm thi gợi
Áng hững hờ gieo để mộng mời
Dỗ mấy mùa trăng người chẳng lại
Ru cồn sóng biển nghĩa nào vơi
Chờ mong ái cũ xưa thề nguyện
Cũng chỉ hoài công khó vẹn lời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét