NHỚ NGƯỜI XA XỨ
Quê nhà mỏi MẮT vọng đầy vơi
Chợt ngóng buồng TIM oải rã rời
Hạ vãn MÔI hường đâu ngỏ tới
Đông tàn MÁ mộng đã sầu khơi
Đò xưa khuất nẻo mơ LÒNG gợi
Bến cũ buồn phương tưởng RUỘT vời
Khắc khoải đơn hồn TÂM mãi đợi
Cay nồng cánh MŨI để tình rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét