CHẲNG CẦN XÂY
Ta vừa dạo bước ở trời Tây
Cánh Phượng chiều Thu ảo não gầy
Khắc khoải niềm riêng hồn vẫy gọi
Âm thầm nỗi nhớ dạ tràn vây
Đường xưa một thuở còn in bóng
Lối cũ ngày nao hẹn đủ đầy
Có phải duyên mình nay đã cạn
Nên đành giữ kín chẳng cần xây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét