THỔN THỨC
Nguyệt tỏ sau rèm bóng ngã nghiêng
Lòng em mải miết đợi con thuyền
Phòng loan quạnh quẽ hồn đau xoáy
Lối ngõ tiêu điều dạ tủi xuyên
Chẳng lẽ vì ai đành dối mộng
Hay là tại kẻ rẽ lừa duyên
Từ đây khắc khoải tình vô vọng
Thổn thức trong đời một chữ Quyên
Hường Xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét