NGHẸN
Sao người vội bỏ mối tình son
Nghĩa nặng giờ đây phải héo mòn
Kỷ niệm đành chôn vào ngõ tối
Khung trời chịu cất tủi sườn non
Tàn canh vẫn nhớ chiều thu khổ
Bỏ cuộc còn lưu nét ngữ giòn
Bởi những niềm riêng nào có được
Nên chừ nghẹn cả mối tình con
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét